*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Không có khả năng trùng hợp tới mức Lạc Thần Hi vừa gặp tai nạn đã đến lượt thằng bé.
Bây giờ anh có thể vui được rồi đấy, dù là Lạc Thần Hi hay Lạc Lăng thì Thiên Nhã cũng không quan tâm nữa.
Cô ấy máu lạnh vô tình tới mức ngay cả con trai của mình...” “Bốp!” Tại ù đi, cái gì đó đập thẳng vào mặt cô.
“Em!”
“Sao nào? Anh tức giận hả? Thể đánh tối đi, đánh tối đi.
Mới nãy không phải anh còn đánh tỏi cho hả giận sao?” Karen gây sự.
Kha Tử Thích mím môi, lạnh lùng nhìn cô.
“Anh không dám đánh hả? Tôi nói rồi, hai người quá ích kỷ, quá buồn nôn.” Kha Tử3Thích tiến lên nắm lấy tay cô: “Karen, sao em không cẩn thận suy nghĩ lại một chút? Có lẽ Thiên Nhã có nỗi khổ tâm khác, sao em hết lần này đến lần khác lại nghĩ lệch hướng thế.” “Tôi nói rồi, tôi chỉ tin vào đôi mắt của tôi.” Karen hét lớn.
“Karen, xin em đấy, quay về đi.”
“Không.
Nếu cô ấy không chịu đi gặp Lạc Lăng thì tôi sẽ khuyên cô ấy đi, tôi không tin cô ấy lại tàn nhẫn tới mức ngay cả con trai mình cũng bỏ mặc.”
“Karen, Karen!”
Hai người lôi lôi kéo kéo, lúc xoay lại bắt gặp ngay Thiên Nhã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-danh-da/3128672/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.