*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Tôi sẽ dùng phương pháp của mình.” “Có phải giữa cô và cụ Lạc có bí mật không thể để người khác biệt không?” Hạ Nhất Y nhìn cô ta bằng ánh mắt nghi hoặc.
Hạ Vân Cẩm liếc mắt nhìn cô ta: “Thư ký Hạ, phải biết đối nhân xử thế nhé.
Có đôi khi cô không cần biết nhiều, biết nhiều sẽ không tốt cho cô đâu.” Ngược lại, Hạ Nhất Y rất hứng thú: “Bây giờ cô trắng tay, dựa vào cái gì mà cụ Lạc lại giúp cô?” Hạ Vân Cẩm hừ lạnh: “Dù tôi không có gì trong tay nhưng cụ Lạc thà nhận tôi làm cháu dâu chứ không chấp nhận La Thiên Nhã làm vợ Thần.” Hạ Nhất Y cười nhạt: “Cô tự tin về bản thân mình thật đấy.” Hạ Vân3Cảm thấy nực cười: “Không phải tôi tự tin, mà là tôi biết được một số việc cô không biết.” Hạ Nhất Y nhướng mày: “Ồ? Xin được lắng nghe.” Hạ Vân Cẩm bật cười ha ha, giống như đã nghe được câu chuyện buồn cười nhất trên thế gian: “Thư ký Hạ, tôi đâu có uống say, cô nghĩ tôi sẽ nói cho cô biết sao? Đây là kế hoạch của tôi.” Hạ Nhật Y không phản ứng gì.
Nếu tôi không cẩn thận nói cho Chủ tịch biết cô có ý đồ với anh ấy thì, ha ha, hậu quả phía sau không tưởng tượng nổi đâu.” Hạ Vân Cẩm không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-danh-da/3128662/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.