Sáng hôm sau, tại khách sạn Villa mà anh đang ở
Thiên Ngạo bước ra phòng thì thoáng nghe được mùi của món ăn thật thơm, tưởng rằng đó là Du Mẫn anh liền bước vào phòng bếp, gọi nhẹ tên cô
"Du Mẫn"
Nghe được giọng anh, Nhịp Gia Dao giật mình quay lại cười tươi với anh
"Em là Gia Dao đây"
Nụ cười trên môi anh liền dập tắt khi người trước mặt mình không phải là Lệ Du Mẫn cô mà là cô ta
"Cô đang làm gì ở đây vậy?" Anh lạnh lùng nói
Nhịp Gia Dao ngượng cười nhìn anh, bộ mặt tươi vui lúc nảy cũng biến mất thay vào đó là khuôn mặt lạnh lùng của anh. Nhịp Gia Dao tự hỏi rằng người con gái mà anh gọi lúc nãy là ai? Có quan hệ gì với anh mà anh còn tưởng cô chính là cô gái tên Du Mẫn gì đó?
Gia Dao vừa bưng đồ ăn sáng ra vừa cười nói
"Thấy anh còn ngủ nên em không dám kêu anh dậy nên tự chuẩn bị cho anh trước, nè toàn món anh thích không đấy"
Thiên Ngạo nhìn xuống bàn ăn, đúng là toàn món anh thích, nhưng trước giờ toàn là ăn chung với cô bây giờ không có Du Mẫn bên cạnh dù là món ăn vàng anh cũng chả nuốt nổi
Thiên Ngạo chả nói gì chỉ lắc đầu rồi bước ra ngoài
Gia Dao thấy thế liền hỏi
"Anh không ăn sáng sao?"
Anh lạnh nhạt quay đầu nói
"Không, tôi không nuốt nổi"
Cứ thế anh bước ra ngoài để mình Nhịp Gia Dao một mình trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-em-dam/2167918/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.