"Con....con muốn cưới Du Mẫn thật sao?" Mẹ cô hồi hộp hỏi anh lần nữa
"Vâng ạ. Nếu mẹ đồng ý, bằng không con..... " Thiên Ngạo chưa nói hết lời thì mẹ cô đã chen vào
"Được chứ con, con có thể đường đường chính chính cưới Du Mẫn, không cần bỏ trốn gì đâu!" Mẹ cô cười hiền nói
Anh ngạc nhiên đến nổi muốn hét thật to với mọi người rằng anh được cưới Du Mẫn nhưng vì sỉ diện anh không cho phép mình nổi loạn như vậy
"Mẹ... Mẹ nói thật chứ... Mẹ không cản hay cấm gì sao?" Chân tay anh run run nói hỏi mẹ cô lần nữa
"Ừ... Mẹ nói thật... Tại ngày xưa gia đình con và gia đình ta đã hẹn ước với nhau khi tụi con đã trưởng thành thời khắc mẹ sẽ giao Du Mẫn cho con. Hai đứa có thể cưới và sống chung một nhà với nhau"
"Vâng... Vâng... Con cảm ơn... Tới khi đến ngày cưới mong ba mẹ sẽ đến"
"Ừ mẹ biết rồi"
Thế là cuộc nói chuyện của cả hai đã kết thúc trông sự vui mừng và hớn hở của anh Tổng Thiên Ngạo đây
______Hiện tại_______
Nhưng suy nghĩ khó khăn nhất của anh bây giờ chính là làm cách nào để khiến Trương Lệ Quyên không bán mẽn đến đây rồi phá hủy hạnh phúc mà anh đang cố gắng rầy dựng. Cô ta chính là sự cản trở lớn nhất đối với anh và cả cô...
"Trương Lệ Quyên, rốt cuộc cô còn âm mưu gì nữa đây?"
_______________
"Ưm... Aaaá... Mạnh nữa anh ơi..." Tiếng nói vọng ra từ một căn phòng nhỏ, âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-em-dam/2167906/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.