Tiếng ho phát ra từ người mở cánh cửa, đó chính là Hữu Kì, còn người bước sau anh ta là Mạc phi. Cả hai bước vào một cách bất ngờ làm Du Mẫn đỏ bừng mắt còn Thiên Ngạo thì tức điên lên vì dám phá chuyện hệ trọng của mình.
Du Mẫn nhìn hai anh chàng kia cười rồi quay sang nói với anh
"Anh ơi! Đây là anh Hữu Kì, người đã cứu anh đưa anh đến bệnh viện á" cô chỉ qua anh chàng cao to, đẹp trai tên là Dương Hữu Kì. Tiếp đến chỉ Mạc Phi "còn Mạc Phi cậu ấy đã xả thân lấy máu để truyền qua cho anh đó nên anh mới bình phục như ngày hôm nay nè!" Du Mẫn nhìn anh cười nói
Nghe cô nói vậy, anh nhìn qua hai người kia rồi cười nhẹ nói
"Cảm ơn hai người đã cứu tôi. Cho hỏi cậu Hữu Kì kia là??"
Thấy anh hỏi thì Hữu kì mới trả lời "Tôi tên Dương Hữu Kì, là người đã cứu cậu trong vụ tai nạn vừa rồi" anh ta lễ phép trả lời
"Vậy tôi thật sự cảm ơn! Anh cần bao nhiêu tiền tôi cho, coi như là anh đã giúp tôi!"
Hữu Kì lắc đầu nói "Tôi không cần tiền đâu, tôi đang định kiếm việc làm để tự chính tay tôi làm ra bằng mồ hôi công sức"
Anh chừng chần một hồi rồi nói "Vậy đi! Chỗ làm tôi đang thiếu bảo vệ trông xe, anh cần không tôi sẽ tuyển anh vô làm đó. Tiền lương cũng không tồi đâu"
Anh ta vui mừng nói "Vâng được ạ! Cảm ơn anh nhiều lắm"
"Uk không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-em-dam/2167892/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.