Khoảng nửa tiếng sau, ca phâu thuật cũng xong, các bác sĩ bước ra ngoài, nhìn họ ai ai cũng đều đổ mồ hôi có lẽ ca phẫu thuật này rất khó khăn
"Xin hỏi ai là gia đình của anh Tổng Thiên Ngạo?"
"Là tôi"
"Cho hỏi cô là?"
"T...tôi là v...vợ của anh ấy" Du Mẫn bình tĩnh trả lời
"À thưa Tổng phu nhân. Anh ta đã qua cơn nguy kịch nhưng phần đầu của anh ta va chạm mạnh, mất máu quá nhiều cần thêm máu cho anh Tổng. Nhưng nhóm máu của anh Tổng là nhóm máu A, mà bệnh viện chúng tôi lại hết loại đó cho nên..." Bác sĩ nói giữa chừng thì ngưng lại
"Cho nên sao? Xin bác sĩ cứ nói"
"Tôi muốn hỏi các vị đây ai có nhóm máu đó không? Bởi vì nếu để lâu quá nguy cỡ mất mạng là rất cao!" Bác sĩ lo lắng nhìn Du Mẫn nói
Nghe được vậy, cô hốt hoảng nhưng cô không hề biết mình có nhóm máu gì cả thế sao truyền cho anh được, ba mẹ cô còn không nói cho mình là đằng khác. Đang thẫn thờ lo lắng cho anh thì giọng nói đằng sau lưng cô phát lên
"Tôi được không? Tôi là người có nhóm máu A"
Du Mẫn quay lại, là Hàn Mạc Phi ư? Hắn ta muốn cứu anh ấy sao?
"Vậy mời anh đi theo chúng tôi để xét nghiệm máu"
"Ưm " hắn quay sang Du Mẫn cười ôn nhu nói "anh cậu nhất định sẽ không sao đâu" hắn nói xong quay lại đi theo cô y tá để xét nghiệm máu
Cô ngạc nhiên, sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-em-dam/2167890/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.