...
Liếc nhìn đồng hồ trên tường đã hơn 11 giờ, sao tên kia không qua ngủ? Hay là hắn quên, hay không dám qua, hay đã ngủ gục rồi?
Không chờ được nữa, Hạ Lam lại vén tấm màn đen chui qua gian phòng âm u... ủa hắn đâu rồi? Đừng nói là đi trốn nha! Không lẽ cô đã để lộ ra răng nanh hay móng vuốt sói rồi sao? Đi một vòng quanh nhà cuối cùng cô mới tìm được Vương Tuấn đang tập luyện trong phòng gym.
Cô nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào bên trong, lặng thinh đứng nhìn mỹ nam 6 múi đang tập thể hình... nước miếng cũng sắp sửa trào ra ngoài!
Do xoay lưng lại hướng cửa ra vào nên Vương Tuấn không hay biết có đôi mắt nóng rực đang dính chặt trên thân thể mình. Đến khi quay người lại, hắn hoảng hốt làm rơi quả tạ trên tay, thật may mắn là không rơi trúng chân.
Hạ Lam mỉm cười gian tà: "Anh sắp xong chưa? Không có anh tôi không dám ngủ đâu đó."
-"Tôi... tôi đi tắm rồi vào liền!"
"Được! Tôi chờ anh! Mà sao anh tập trễ vậy?" - Cô gái khoanh hai tay trước ngực, tựa lưng vào tường thong thả ngắm nhìn mỹ nam.
"Tôi... sợ lát nữa không ngủ được sẽ làm phiền cô..."
"Anh đừng lo! Tôi ngủ say lắm, không phiền đâu!"
Vương Tuấn thật thà đáp lại: "Tôi sẽ uống thêm một viên thuốc ngủ."
Hạ Lam nhíu mày dò xét: "Thêm một viên!? Ngày nào anh cũng phải uống thuốc ngủ sao?"
"Phải!"
Tim cô lại nhói lên rồi, cô phải làm gì để giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-chang-ngoc/3595034/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.