...
Hai tuần nữa lại nặng nề trôi qua, Hạ Lam càng lúc càng buồn bực hơn, cô muốn đi ra ngoài, muốn được hít hà mùi hương của cây cỏ và đất trời, muốn được đứng dưới những tia nắng ấm áp thậm chí là hòa mình vào cơn mưa lạnh buốt, chỉ cần là tự do thì cô đều muốn!
Người đàn ông đó cho đến tột cùng là hắn muốn gì? Tại sao cứ giam giữ cô ở đây và cũng tự giam giữ bản thân hắn trong gian phòng tăm tối kia? Cô không muốn và cũng không thể nào sống ở trong căn phòng này cả đời được!
Đang miên man quay cuồng trong những ảo tưởng và khao khát tự do, người áo đen rất đúng giờ lại bưng khay thức ăn lớn vào đặt lên bàn sofa, rồi lùi về sau một khoảng.
Hạ Lam như một quả bóng bị căng hết cỡ lập tức nổ tung, cô với lấy ly nước thủy tinh đập mạnh xuống đất, nhanh tay nhặt lên một mảnh vỡ lớn nhất, run rẩy tiến đến tên áo đen, bộc phát cơn thịnh nộ.
"Tôi không thể tiếp tục sống như thế này được nữa, một là anh thả tôi, hai là anh gϊếŧ tôi đi! Tôi muốn tự do, là tự do đó anh có hiểu không?"
Người áo đen đứng bất động nhìn cô gái đang tiến lại gần.
Hạ Lam run run giơ cao mảnh thủy tinh trong tay.
"Tôi xin anh hãy thả tôi đi đi! Tôi van xin anh đó!"
Im lặng thật lâu người áo đen mới chậm rãi đưa một tay về phía cô.
Cho rằng hắn sẽ làm gì mình, Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-chang-ngoc/3595022/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.