Hơn 5:00 sáng, Đường Tử Thiến thức dậy. Lý Húc không ở đây, cô phải bao hết tất cả mọi chuyện của Cố Hoành.
Lúc đến cửa lều Cố Hoành, cô lịch sự dò hỏi: "Cố tiên sinh, anh dậy chưa?"
"Vào đi." Giọng nói của anh hơi khàn khàn, giống như có chút phát hỏa, có vẻ cổ họng không ổn lắm. Đường Tử Thiến quyết định đợi lát nữa kêu hậu cần mua chút đồ thanh gan nhuận phổi về.
Đường Tử Thiến vén rèm cửa lên đi vào, sau đó thấy Cố Hoành đang mặc áo được một nửa. Cô bị dọa sợ, che mắt lại khẽ hô một tiếng.
"Kích động như vậy làm gì? Cũng không phải chưa từng thấy qua."
Đường Tử Thiến: "..." Được rồi, người ta cũng không ngại thì cô ngại cái gì.
Lấy hai tay che mắt ra, cô đúng lý hợp tình đi qua, cầm lấy trang phục diễn bên cạnh đã chuẩn bị xong, giúp anh mặc vào.
"Anh có cảm thấy tôi giống nha hoàn của anh không? Mỗi ngày hầu hạ công tử nhà mình mặc quần áo." Cô đang tưởng tượng nếu bọn họ sinh ở thời cổ đại...
Cố Hoành cười nói: "Không giống."
"Không giống à?" Không có được sự thừa nhận, Đường Tử Thiến hơi thất vọng.
Cố Hoành vân đạm phong khinh nói: "Hầu như nha hoàn đều rất ngưỡng mộ công tử nhà mình."
"Tôi cũng rất ngưỡng mộ anh mà." Đường Tử Thiến không chút suy nghĩ liền nói.
"Phải không?" Cố Hoành nghi ngờ.
Đường Tử Thiến kiên định nói: "Đương nhiên."
"Hình như nha hoàn ngưỡng mộ công tử nhà mình đều... Muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-ca-doi/3293717/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.