"Anh..." Mặt của Đường Tử Thiến đỏ bừng, cảm giác sâu sắc mình bị trêu ghẹo. Cô muốn nói gì đó, nhưng tâm tình quá kích động, quên mất nói gì.
"Hửm...?" Giọng của Cố Hoành rất thấp, mang theo mị hoặc nồng đậm.
Thật mê người. Trong lòng Đường Tử Thiến có một chút xíu lo lắng và rụt rè, đột nhiên trở nên nhỏ bé. Cô vừa định nói những lời trong lòng ra, thì một hồi chuông điện thoại quen thuộc phá vỡ bầu không khí đẹp đẽ.
Là điện thoại của Cố Hoành reo, nhưng anh giống như không nghe thấy, vẫn nhìn Đường Tử Thiến: "Muốn nói gì?"
"Hả... Điện thoại anh reo."
"Em nói hết lời trước."
"Tôi muốn nói chính là điện thoại của anh reo." Đường Tử Thiến không thừa nhận.
Ánh mắt của Cố Hoành trở nên tĩnh mịch, Đường Tử Thiến kéo ra một nụ cười, sau đó cúi người xuống, từ cánh tay anh đang chống đỡ chui ra ngoài.
Cố Hoành thở dài một hơi, lấy di động ra, thấy là Lý Húc gọi tới, sắc mặt không vui nhận điện thoại: "Chuyện gì?"
"Lão đại! Không xong rồi, anh nhìn thấy tin tức trên mạng chưa? Muốn làm sáng tỏ không? Muốn tôi trở về bên cạnh anh không?" Lý Húc kích động nói.
Cố Hoành điều chỉnh cảm xúc, khắc chế bản thân không phát hỏa với Lý Húc: "Không cần để ý tới."
"À." Lý Húc khó hiểu có chút thất vọng, đi theo Cố Hoành thời gian lâu như vậy, gần đây tai tiếng của anh đặc biệt nhiều, nhưng mà mỗi lần anh có tai tiếng, anh ta là trợ lý số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-ca-doi/3293716/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.