Trong phòng vip quán bar Bất Dạ
“Thiên Vũ, không có gì nói với em sao?”
Trình Thiên Vũ quay sang nhìn cô gái trước mặt, da trắng, môi hồng, tóc ngắn thành thục. Là kiểu ngự tỷ văn phòng.
Ừm không đẹp bằng vợ anh.
Kể từ khi uống rượu với Quý Dư đêm đó, anh đã đổi sang uống Brandy. Trình Thiên Vũ nhấp một ngụm rượu.
“Chào mừng về nước”
Mặt Hàn Hiểu Khê cứng đờ, cô ta cũng được xem như thanh mai trúc mã lớn lên cùng với anh.
Chỉ là năm 14 tuổi gia đình chuyển sang nước ngoài. Hàn Hiểu Khê cũng chuyển sang đó nhập học. Sau 8 năm cô lại trở về, ba cô đã xin cho cô một chân vào làm nhân viên thực tập ở công ty anh. Để vung đắp lại tình cảm khi xưa, nhưng mà sao thái độ của anh lại hời hợt như thế này.
Hàn Hiểu Khê gắn gượng nở nụ cười quyến rũ.
“Em là Hiểu Khê anh quên rồi sao”
Trình Thiên Vũ vắt chéo chân, tay để ngang thành ghế, áo sơ mi mở hai cúc, lộ ra làn da màu đồng nam tính. Hàn Hiểu Khê nhìn đến mê mẩn, nhưng một giây sao nụ cười trên môi chợt tắt, chỉ thấy Trình Thiên Vũ lắc nhẹ ly rượu trên tay, tích chữ như vàng.
“Ồ”
Ồ là nhớ hay không nhớ, thấy Hàn Hiểu Khê lúng túng, Lâm Tư Mỹ ngồi bên cạnh có lòng tốt đỡ lời.
“Chị Hiểu Khê đừng buồn, trong lòng anh họ giờ không nhớ ai ngoài chị dâu đâu”
Lời của Lâm Tư Mỹ càng làm Hàn Hiểu Khê cứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-bao-boi-nho/3455654/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.