Mở toang cửa phòng ngủ ra không nhìn thấy cô đâu. Anh lấy điện thoại ra gọi cho cô nhưng vẫn không được. Anh siết chặt điện thoại, chân đạp văng bàn trà. Trong lòng anh bỗng thấy hốt hoảng, bất lực ngồi phịch xuống sô pha.
Chú Trần nghe thấy tiếng động lớn vội chạy tới.
“Cậu chủ”
“Cô ấy đâu, vợ cháu đâu rồi”
Chú Trần không biết cậu chủ lại làm sao, mặt mày cậu chủ lúc này có bao nhiêu đáng thương.
“Cô chủ ở sau vườn”
Quý Dư ngồi ngắm hoa Quỳnh nở, trên bàn là chai Brandy đã vơi không ít. Cô rất ít khi hút thuốc, nhưng đêm nay ngoại lệ. Cô cúi đầu hít vài hơi, rồi từ từ thở ra, sương khói lượn lờ trên khuôn mặt tuyệt đẹp, khóe mắt đuôi mày như có thêm một chút yêu dã.
Trình Thiên Vũ nhìn tới ngây người, anh vẫn luôn biết cô đẹp, nhưng vẻ đẹp như yêu tinh câu hồn đoạt phách thế này lần đầu anh nhìn thấy. Quả thật động lòng người.
Trình Thiên Vũ bước đến, vì hơi chếnh choáng say nên bước chân cũng hơi lung lay, anh không nói gì ôm cô vào lòng.
“Xin lỗi em”
Quý Dư còn tưởng mình nghe lầm, anh lại dễ nói ra lời xin lỗi như thế sao. Khoé mắt cô cay cay.
“Sao lại xin lỗi”
“Anh nổi giận với em”
“Thế anh có biết em cũng nổi giận với anh không”
Trình Thiên Vũ ấm ức, bất lực vùi xuống cổ ngửi hương hoa sơn trà trên người cô.
“Em nói anh biết anh sai ở đâu đi”
“Anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-bao-boi-nho/3454558/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.