Trình Thiên Vũ cho cô nghỉ việc đến khi trồng xong vườn sau. Vì số lượng cây giống quá nhiều lại quý hiếm, mỗi loại có cách trồng khác nhau nên cô vẫn phải quan sát người làm, tránh sơ xót.
Ngày nào cô cũng ra phụ một tay. Bây giờ cô đang bắt sâu, Cô tìm sâu người làm bắt.
Mấy hôm nay cô làm được không ít túi thơm. Đem đến cho ba nuôi sẳn tiện ghé lấy ít nguyên liệu đem về.
Ở biệt thự còn thiếu rất nhiều loại.
Trong khi đó Trình Thiên Vũ đưa Lăng Tuyết Nhu đến bệnh viện.
Tất cả kiểm tra đều bình thường, chỉ cần sử dụng thuốc điều đặn sẽ không xảy ra chuyện gì.
Lên xe thắt dây an toàn. Lăng Nguyệt Nhu nhìn trộm sườn mặt anh, nắm chặt tay lấy hết can đảm.
“Thiên Vũ”
“Bệnh tình em ổn định rồi có thể….” Ở bên cạnh em không. Chưa kịp nói hết câu Trình Thiên Vũ đã cắt ngang lời cô.
“Tôi nghĩ cô hiểu ý tôi mà, sự nhẫn nại của tôi có giới hạn”
“Nhưng mà anh đã nói…”
“Tôi đồng ý sẽ chiếu cố cô, chứ không phải thực hiện tất cả các yêu cầu của cô”
“Lăng Tuyết Nhu, đừng hi vọng gì ở tôi”
“Thiên Vũ…em”
Lăng Tuyết Nhu cúi gầm mặt nước mắt rơi không ngừng. Được một lúc cô lấy lại bình tĩnh, đưa tay lên lao nước mắt.
“Là Trợ lý Quý, anh thích cô ta sao”
“Em ấy là vợ tôi”
Lăng Tuyết Nhu không tin lắc đầu, hai mắt đỏ hoe.
“Anh gạt em”
“Cô tin hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-bao-boi-nho/3454557/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.