Nhạc Ninh chẳng vội vàng mà chậm rãi bước xuống cầu thang nhưng cũng đủ thu hút sự chú của người đang ở bếp. Bạch Trình Xuyên nhìn cậu mà cười vô cùng tươi tắn:
Đây chắc là chồng nhỏ hôm qua Bắc Đình nhắc đến rồi. Cậu đáng yêu hơn Bắc Đình kể nhiềuCảm ơn anh nha!Chàng trai cũng lịch sự đáp lời, người đàn ông lúc ấy liền chạy tới ôm lấy cậu rồi hồn khẽ lên mồi cậu như thủ tục thường ngày của cả hai:
Dậy rồi sao? Sao không ngủ thêm chút?Lại do đồ ăn của chú nấu thơm quá! Làm bụng em cứ kêu không ngừng thôi!Phó Bắc Đình kéo ghế ra cho chàng trai ngồi xuống rồi liền vào trong bưng phần ăn đã chuẩn bị ra bàn cho cậu.
Bạch Trình Xuyên cũng vào trong cùng Bắc Đình mỗi người một phần đem ra bàn:
Xin lỗi Nhạc Ninh vì tối qua đã quậy ở nhà cậu nha! Anh lâu lắm rồi mới về nước nên mới tổ chức một bữa tiệc nhỏĐây là nhà của chú ấy, em không vấn đề gì hết.Anh xin ở đây vài hôm, xong hôn lễ của Lịch Dương là anh bay về nước rồi. Nếu có làm cho em khó chịu hay không thích thì cứ nói nha, anh sẽ dọn điCậu đang ăn thì lại đột nhiên buông dao nĩa trên tay xuống, ngước mắt lên nhìn người trước mặt:
- Khó chịu...
Bầu không khí cũng trở khá ngộp, nhìn một lúc thì chàng trai lại bật cười, cậu ngã đầu sang tựa vào cánh tay của người đàn ông bên cạnh:
- Khó chịu khi anh cứ lịch sự như vậy mãi. Anh là bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-ba-nho-qua-muc-roi/3605377/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.