Nhạc Ninh dường như mới nghe một cái gì đó khá kì lạ mà liền ngóc đầu lên, xoay người lại đưa mắt nhìn người đàn ông đấy. Cậu không thể mà không nghi ngờ điều mình vừa nghe, tay đưa lên sờ trán anh:
- Chú không sốt mà đã nói sảng rồi. Chú còn tự ti như thế thì đàn ông thiên hạ này ai dám tự tin nữa hả? Q
Một nụ cười nhẹ thoát ẩn thoát hiện trên khuôn mặt cậu. Chàng trai ấy dịu dàng dùng tay sờ khuôn mặt góc cạnh đấy của anh:
- Chủ tịch tập đoàn NUT, sở hữu khối tài sản khổng lồ và là một trong top những vị chủ tịch trẻ tài năng, đầy thành công lại nói bản thân không giàu, không giỏi, không quyền. Em không biết chú nghĩ cái gì trong đầu này nữa
Chàng trai nhỏ tiến tới hôn lên môi anh một cái rồi hai cái đến cái thứ ba thì mới dừng lại. Cậu dùng hai tay của mình kéo dãn cái má kia của anh ra:
- Em sợ người khác sẽ cướp mất chú, em muốn nắm tay chú đi khắp nơi, muốn mọi người biết chú là chồng của em, muốn mọi người biết rằng người đàn ông đẹp trai này thuộc quyền sở hữu của em rồi.
Bàn tay ấy cũng buông ra, anh nhìn cậu mà khẽ mỉm cười, một nụ cười ấm áp và đầy sự nuông chiều:
- Chú chỉ muốn em được mặc lễ phục như mọi người, được bước vào lễ đường và nói là lời đồng ý. Chú không ép buộc em đâu, chỉ cần làm những gì em thích, em vui là chú đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-ba-nho-qua-muc-roi/3605374/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.