Phó Bắc Đình hôn thì vẫn cứ hôn nhưng tư thế lại có sự thay đổi. Anh giữ chặt hai chân của cậu rồi đứng lên, đi đến giường nhẹ nhàng cho cậu nằm lên cái nệm mềm mại kia.
Người đàn ông dừng lại nụ hôn sâu kia mà cởi áo ra, cậu chồm người lên ôm lấy thân thể rắn chắc ấy. Bàn tay mềm với những ngón tay thon dài chạm lên từng chỗ da thịt kia mà kéo anh xuống để đi vào nụ hôn cuồng nhiệt.
Còn đôi bàn tay to lớn ấy lại luồng lách vào trong lớp áo mỏng kia để đi đến nơi mẩn cảm mà trêu ghẹo không ngừng. Từng đợt cứ cuộn trào trong chàng trai không ngừng, nó thật kì lạ và đặc biệt làm sao.
Cơ thế cậu vô thức lại hơi ưỡn lên, anh thấy thế mà thầm đắc ý. Không chút do dự đã xé toạc cái áo tank top mỏng manh kia. Người đàn ông dùng miệng và lưỡi khám phá hạt đậu đỏ nhạy cảm ấy.
- Um...
Tiếng rên vô thức được phát ra từ miệng xinh ấy. Cậu không khỏi ngượng ngùng mà che miệng lại, anh dùng ánh mắt dịu dàng nắm lấy tay cậu ghì chặt xuống giường. Từng hơi thở ấm nóng phà vào cổ rồi đến tai là một chất giọng đầy mê hoặc:
- Em cứ rên, phòng cách âm.
Nói rồi anh còn ngậm nhấm cái tai đỏ ửng vì ngại kia. Chơi đùa chán chê anh liền lân la xuống vùng cổ trắng trẻo ấy và thành công "gây dựng" nên những vết tích của tình yêu.
Những ngón tay của cậu cũng chẳng yên phận cào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-ba-nho-qua-muc-roi/3605362/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.