Vị chủ tịch ấy khi ra khỏi phòng đã mở điện thoại lên tra mạng "Cách chăm sóc người khi đến ngày". Bao nhiêu trang web hiện ra khiến chú phải xem cẩn thận, tỉ mỉ từng chút một.
Tất bật dưới bếp một lúc thì cũng quay về phòng. Anh đi đến giường nhẹ nhàng đặt một túi chườm ấm vào bụng cậu. Điều đó cũng đã làm cho chàng trai thức giấc:
- Chú làm gì thế?
- Chườm nóng em sẽ bớt đau bụng. Em ngồi dậy uống chút trà gừng đi
Nghe đến trà gừng Nhạc Ninh vội chùm chăn kín đầu:
- Không... không uống đâu mà... nó khó uống lắm...
- Vậy kéo chăn xuống đi, không sẽ ngộp đó
Cậu liền đá cái chăn ra khỏi người, anh đỡ chàng trai ngồi. Cậu phụng phịu nhìn ly trà gừng bên cạnh:
- Chú giống ba em quá rồi. Lần nào như thế cũng pha trà gừng rồi bắt em uống
- Muốn em không phải đau bụng, mệt mỏi như vậy thôi! Ba em là do thương em đó
- Vậy chú cũng thương em hở?
Bắc Đình liền đi sang cầm lấy ly nước rồi ngồi xuống cạnh em. Ánh mắt trầm lắng lại dịu dàng đến lạ khi nhìn em:
- Uống rồi chú đem bữa trưa lên cho em
- Em tự xuống ăn được mà
- Không nên vận động nhiều, ngoan nằm ở đây đi
Anh nói rồi liền đút trà gừng đến miệng cho cậu nhưng vừa ngửi cái mùi của nó đã khiến Nhạc Ninh nhăn nhó. Tuy vậy cũng phải ráng nuốt từng muỗng một:
- Chú... chú... không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-ba-nho-qua-muc-roi/3605344/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.