Chàng trai nhàm chán mở điện thoại ra nghịch mà không khỏi ngỡ ngàng với thông tin mà mình vừa tra ra được. Không ngờ người đó có thân phận lớn như vậy!
Mình có đụng nhầm vào ổ kiến lửa không vậy?
Cậu rùng mình với thế lực lớn mạnh ấy, chẳng biết là phước hay hoạ nữa. Chỉ có thể thở dài nằm trên giường, liếc mắt nhìn sang nửa chai nước biển còn lại mà không khỏi khó chịu.
Tay lại ngứa ngáy muốn gỡ ống truyền ra thì lại có hai người y tá mở cửa đi vào. Một người trong số họ chạy lại ngăn cản hành động của cậu:
- Ngài Phó đã căn dặn chúng tôi phải để cậu truyền hết chai nước biển này
- Ngài Phó còn chuẩn bị trái cây và một số thực phẩm bổ dưỡng cho cậu
Nhạc Ninh mỉm cười nhẹ với họ mà không khỏi mắng trong lòng, con người đó đọc mình như một quyển sách vậy sao? Sao có thể biết mình sẽ không nghe lời mà muốn rút ra lần nữa?
Tức chết mất!
Nhưng rồi chàng trai kia vẫn ngoan ngoãn nằm đó vừa ăn vừa xem điện thoại. Chai nước biển kia vừa hết thì căn phòng đấy đã không giữ chân được con người thích bay nhảy ấy.
Cậu thay bộ đồ bệnh nhân kia rồi liền sang phòng bệnh của cha mình đang nằm. Ông bị bệnh nhưng vẫn yêu đời xem phim và ăn trái cây, khi thấy cậu con trai đi vào liền gọi lại:
- Hôm nay bệnh viện tặng cho trái cây ngon lắm con. Mau đến đây ăn cùng ba
Nhìn dĩa trái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-ba-nho-qua-muc-roi/3605341/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.