“Ưm… không…” Tô Ngọc Cầm muốn đẩy anh ra nhưng lại không thể vì Dương Kỳ đã chui vào bên trong. Đầu lưỡi linh hoạt khiến cả người cô trở nên vô lực.
Cô nhắm chặt hai mắt lại điều này càng làm cho xúc giác trở nên nhạy bén. Từng chuyển động của anh khiến cô xấu hổ đến mức cả người đỏ như một con tôm luộc. Cô muốn tránh thoát nhưng lại bị anh giữ chặt, khoái cảm và ngượng ngùng đan xen giày vò khiến Tô Ngọc Cầm chỉ có thể cứng còng chống đỡ.
Dương Kỳ dùng tay nắm lấy tay cô, cơ thể càng tiến sát hơn đến nơi ngọt ngào ấy. Anh nhẹ nhàng vuốt ve, cưng chiều, anh vẫn nhớ lần đó cô đau đến nỗi nhăn mày lại. Lần này anh muốn để cô chuẩn bị thật sẵn sàng.
“A… Không… Muốn… Chịu… Không được…” Tô Ngọc Cầm nhanh chóng chịu không nổi, kích thích nhường này khiến cô hơi hơi co rút cơ thể lại. Hơi thở ấm nóng cùng chiếc lưỡi như con rắn kia khiến cô vừa yêu vừa hận.
“Hu hu hu! Không… không chịu được nữa rồi!” Cô nức nở, cầu xin anh muốn anh buông tha. Tuy nhiên Dương Kỳ lại ngoảnh mặt làm ngơ trước lời nói của cô, mật ngọt của cô khiến anh như muốn phát điên.
Bảo bối của anh ngọt ngào như vậy, sao anh lại có thể buông tha cô được. Sau hơn vài động tác điêu luyện, Tô Ngọc Cầm nhanh chóng đi lên khoái cảm hạnh phúc. Cô vô lực buông tay Dương Kỳ ra, nằm trên giường thở dốc.
Dương Kỳ rời khỏi nơi ấy, anh chăm chú quan sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-anh-hau-bat-co-vo-nho-ve-nha/2598325/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.