“Nam thần cùng nữ thần hẳn là Trình Hiểu Nguyệt cùng Ninh Chấp Mặc đi?”
”Uh`m... Tuy nhiên tớ cảm thấy bạn nhảy Hứa Đạm Đạm có lẽ càng xứng mộtchút, người ta dù sao cùng một chỗ cùng Ninh nam thần sáu năm, muốn nóiăn ý tuyệt đối tuyển chọn hai người.”
”Bộ dáng Hứa Đạm Đạm xinhđẹp, nhưng mà vừa thấy chính là chưa hết trẻ con, vẫn lại là Trình HiểuNguyệt cùng Ninh Chấp Mặc xứng!”
”Cậu biết cái gì, nghe nói HứaĐạm Đạm người ta cùng Ninh nam thần quan hệ cực kỳ thân, đã sớm địnhtốt.... Trình Hiểu Nguyệt suốt ngày chỉ biết giả vờ yếu ớt, tâm kế không biết sâu bao nhiều a...”
Tại tiếng huýt gió vỗ tay vang nhưsấm cùng tiếng nghị luận tự động chia làm hai phái, Ninh Chấp Mặc bướctiếp chân dài từ bên cạnh đi tới, cùng Tần Như Ca đối mặt vuốt cằm,phong tư ( phong độ tư thái) chỉ có đứng ở trước Piano.
Tây phụcmàu trắng làm nổi bật thân hình cao ngất của anh, đôi mắt như mực, môimỏng manh màu sáng, cao ngạo trong veo mà lạnh lùng như là cao nguyênhóa tuyết trắng, hoặc như là ánh trăng bên trong thơ Đường, nhanh nhẹntrút xuống quý khí, làm cho người ta mong muốn không thể thành.
Chỉ thấy anh hướng tới người xem khom người chào, ung dung ngồi xuống trênghế Piano, nhẹ nhàng thuận phím đàn một lần, nhẹ giơ lên cánh tay mộtphen.
Đạt được cái thủ thế chuẩn bị biểu diễn này, thanh âm thảo luận các học sinh dần dần nhỏ xuống.
Khúc nhạc dạo du dương giống như nước chảy đổ xuống, như là nước chảy rócrách chảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-72-bien-hoa-ngua-tre-nhanh-tiep-chieu/2447772/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.