Tiểu Đạm Đạm vụng về xoay người, vẫn mặc áo lông, ngồi lên đùi cậu bé, cánh tay mũm mĩm ôm lấy cổ cậu.
Nghiêng đầu suy nghĩ một lúc, cô nhóc phản bác: “Anh là Toan Toan của em, em chỉ là Điềm Điềm của em! Tất cả đều là của em!”
Lúc nói đến đây, ánh mắt cô bé sáng long lanh, khóe mắt vẫn còn lệ,khuôn mặt nhỏ nhắn vì khóc nhiều mà đỏ bừng giống như những trái táorừng mà ba Hứa gửi đến, sáng bóng.
Tiểu Chấp Mặc không kiềm chế được mà cúi đầu, hôn nhẹ một cái lên môi Tiểu Đạm Đạm.
”Ừm...... Đều của em tất! Điềm Điềm là em, Toan Toan cũng của em ngay cả bánh crepes anh đào cũng là của em!”
Cậu nhóc hơi nâng tay lên để người Tiểu Đạm Đạm dựa vào mình gần hơn. Hơi thở hai ngườiquyện làm một mang theo hương thơm của trẻ nhỏ nhưngvẫn lưu luyến không thôi.
Cô nhóc ngước mặt, ngơ ngác nhìn cậu bé.
Cô không hiểu ánh sáng chợt lóe lên trong mắt Tiểu Chấp Mặc là có ý gì......
Cô biết rõ bánh crepes anh đào ăn rất ngon, ăn thì ăn thôi nhưng tại sao lần nào tim cũng đập nhanh vây nhỉ?
Cuộc phỏng vấn trên ti vi vẫn còn tiếp tục.
Người dẫn chương trình tiếp tục hỏi: “Vậy ông Hứa Thời có muốn nói gì với bảo bối không?”
Hứa Thời đang lau nước mắt cho Ôn Tình, tay vẫn cầm mấy tờ giấy ăn, nhận mic.
Đây là người đàn ông trong lúc nguy hiểm có thể xoay chuyển tình thếkhiến internet rung chuyển nhưng trong màn hình ti
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-72-bien-hoa-ngua-tre-nhanh-tiep-chieu/2447597/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.