Cảnh tượng nhanh chóng thay đổi, Xuyên Bách bị một sức lực vô hình kéo vào bên trong một khung cảnh khác, cậu nhìn xung quanh bốn phía, hình như đang ở trong ngôi nhà nào đó, xung quanh đều là đồ cổ xưa, rất có khí vận của Long quốc.
Cậu cúi đầu nhìn chính mình, mặc quần áo xám xịt, hình như rất nghèo.
“Cậu đã đến rồi.”
Phía sau đột nhiên truyền đến một giọng nam, chẳng qua thanh âm mang theo hơi thở suy yếu, Xuyên Bách quay người lại, nam nhân trước mặt cậu có một đầu tóc dài đen, sắc mặt tái nhợt, cánh môi cũng không có huyết sắc.
Nam nhân này chính là Thương Lục, chỉ là không biết vì sao sắc mặt của hắn kém như vậy, thân hình gầy ốm, chắc không sống được bao lâu.
“Thương tiên sinh, ngài....”
Xuyên Bách nghe thấy bản thân mình mở miệng gọi Thương Lục là Thương tiên sinh, trong lòng cũng hiểu rõ, xem ra cậu bám vào thân thể này, nhưng cậu không thể khống chế.
Thương Lục nghe vậy, khuôn mặt tái nhợt nở rộ một nụ cười: “Làm sao vậy, không phải nói hôm nay sẽ vẽ cho tôi một bức tranh sao?”
Xuyên Bách đột nhiên nhớ tới, vào lần đầu tiên cậu gặp mặt Thương Lục, hình như cậu cũng nói lời như vậy.
Chủ nhân thân thể há miệng thở dốc, cuối cùng cũng không nói cái gì, tình huống Thương Lục rất không tốt, đi hai bước đã thở hổn hển.
“Một đoạn thời gian không gặp, thân thể ngài đã xảy ra chuyện gì?”
Xuyên Bách nhìn dáng vẻ này của hắn, đáy lòng đột nhiên rất khó chịu, cậu cũng không biết vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-boss-trong-game-than-quai-yeu-duong/776380/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.