Edit: windy
Trình Lạc giải nghĩa lại lời này, cảm thấy thật ra cậu ta muốn nói là: Nếu chị đồng ý, tôi cảm thấy vẫn có thể phát trực tiếp nữa. Chẳng qua người này là kiểu ý trong ánh mắt, não xoay chuyển quá nhanh, miệng liền nói nhanh từ “Phát trực tiếp nữa” thành “kiếp tiếp”.
Thảo nào lời cậu ta vừa nói, cô hiểu được cậu ta không phải hoàn toàn vô dụng.
Trình Lạc chớp mắt xem thường.
Một lần trực tiếp cũng đã khiến cho cô lao tâm lao lực quá độ rồi, còn muốn có lần thứ hai?
“Cậu vẫn nên mơ có lần sau đi,” Trình Lạc từ chối cậu ta như đinh đóng cột, “Cậu nghĩ rằng lần này tôi với cậu là tự nguyện? Nếu không phải đạo diễn Lưu khuyên can mãi, tặng cho thầy Biên với Dĩ Toàn một sân khấu, tôi thiếu chút tiền đấy chắc?”
“Chị, không lẽ trực tiếp nửa tiếng không kiếm nhiều bằng chị đánh chữ nửa tiếng?”
“…”
Cái này thật tổn thương người khác mà.
Trình Lạc nghẹn lời nổi giận: “Người ta muốn trực tiếp, với cậu trực tiếp nửa tiếng có thể ngồi mười chuyến tàu điện ngầm, đó là muốn chết, tôi cũng không tổn thọ thế! Cậu muốn dùng tình cảm để kiếm thêm thu nhập, tìm cái cô gái đôi bông tai kia của cậu đi.”
Biên kịch đúng là có lối suy nghĩ xa xôi, như vậy cũng có thể nghĩ được.
“Đó là cái giống với cái hôm trước quay phim làm rơi.” Đoạn Dã thở dài.
“Nói vớ nói vẩn, trong tổ chúng ta có quay phim là nữ?”
“Tự mình xem đi.” Đoạn Dã đưa điện thoại ra, mở ra màn hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ban-trai-cu-thanh-cp-quoc-dan/1060342/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.