Mang tai Lương Dĩ Toàn như bị phỏng, dơ tay đẩy Biên Tự một cái: “Em thấy anh vẫn nên nằm mơ tiếp đi…”
Biên Tự ôm cô cười: “Tốn tiền mua giấc mơ đẹp trở thành sự thật không được?”
“Anh cho rằng tiền là vạn năng hả?” Lương Dĩ Toàn dò xét anh, “Sau đó em vẫn có buổi diễn, anh hủy chiếc váy này, chính là có mất thêm tiền cũng không kịp làm cái mới rồi.”
Biên Tự tiếc nuối lắc đầu: “Tôi đợi đến cuối cùng được chưa.”
“…”
“Anh không nên nói cái này ở chỗ này…” Lương Dĩ Toàn nhíu mày, dùng ngón trỏ chọc chọc eo của anh, “Nhanh đi gặp ông nội anh đi.”
“Trước tiên là nói về được chưa.”
Lương Dĩ Toàn thở dài: “Đi… Tối mặc về, đều nghe anh.”
***
Phòng hóa trang bật lò sưởi, so với ngày tuyết rơi ở bên ngoài không phải cùng một mùa.
Biên Tự cầm áo khoác lông màu trắng dài tới cẳng chân của cô khoác lên trên người cô, lúc này mới nắm tay của cô.
Đến dưới cửa lớn, Biên Tự tiến lên gõ gõ cửa sổ phía sau xe chiếc Bentley màu đen.
Cửa kính hạ xuống, Lương Dĩ Toàn khom lưng xuống, chống lại ánh mắt cười tít của ông cụ: “Ông nội Biên, chào ông, cháu là Tiểu Toàn.”
“Ta biết, nhìn màn múa đặc sắc như vậy, sao có thể không nhận ra cháu chứ?” Biên Hồng Thuật cười ngoắc ngoắc cô, “Trời lạnh đừng để bị cóng, mau vào trong xe.”
“Vâng.” Lương Dĩ Toàn ngồi vào ghế sau.
Biên Tự vừa mới bước lên kéo cửa ghế cạnh tay lái cho, chợt nghe tiếng Biên Hồng Thuật từ phía sau vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ban-trai-cu-thanh-cp-quoc-dan/1060331/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.