Lương Dĩ Toàn nhìn ra mẹ nói ra những lời này đều không dễ dàng gì.
Cô biết mẹ là người có lòng tự trọng rất mạnh, luôn treo một nụ cười khéo léo ở trước mặt người khác, thể hiện đoan trang ung dung, sẽ không đem vết sẹo của mình để lộ ra cho người ta xem.
Trước hôm nay, cho dù là người nhà, cô cũng chưa từng nghe mẹ tự mình nhắc tới quá trình sự nghiệp của bà, hoặc là nói cái gọi là thất bại.
Lúc còn nhỏ, cô hỏi mẹ vì sao không ở đoàn múa, mẹ chỉ nói rất đương nhiên, tuổi tác đã tới thời điểm thân thể xuống dốc, rời khỏi đoàn là chuyện đương nhiên, chứ không nói với cô bà có bao nhiêu phần không cam lòng.
Cũng giống như, cô hỏi mẹ vì sao trong nhà không có ba, mẹ cũng chỉ bâng quơ giải thích, nói sau khi bọn họ kết hôn xong ở chung không hòa thuận, liền không miễn cưỡng chọn cách tách ra, mà không nói nguyên nhân cụ thể của việc không hòa thuận là gì, cũng không nói bà có ghi hận gì với cuộc hôn nhân tan vỡ này hay không.
Mà hôm nay, lần đầu tiên bà ở trước mặt cô tự tay để lộ vết sẹo của mình, Lương Dĩ Toàn đột nhiên nhận ra, nhiều năm như vậy cô vẫn cảm thấy quan hệ của cô với mẹ cực kì không thân thiết, nhưng cảm giác không thân này cũng không phải chỉ có một mình cô nhận ra.
Lúc mẹ trở thành người mẹ xa cách, con gái cũng trở thành con gái xa cách.
Cô không phải người có thể phó thác tâm sự cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ban-trai-cu-thanh-cp-quoc-dan/1060330/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.