Lương Dĩ Toàn không biết có phải mình còn chưa xuất diễn hết không, cả đường vừa mơ hồ vừa giật mình, vội cầm quần áo giày từ phòng thay đồ đi theo Biên Tự lên xe. 
Chờ anh khởi động xe, cô mới quay đầu nhìn trung tâm vũ đạo: “Thật sự cứ đi như vậy?” 
Biên Tự đánh tay lái hỏi: “Biết bi kịch của Đinh Linh từ đâu không?” 
Lương Dĩ Toàn trực giác anh miệng chó không thể mọc ngà voi, không muốn tiếp lời. 
Nhưng miệng chó thì sao có thể bởi vì người khác không tiếp lời liền buông tha chứ. 
Biên Tự lại tự nói tiếp: “Ngọn nguồn là vì muốn quá nhiều.” 
Lương Dĩ Toàn không cao hứng nói: “Nhưng về sau cô ấy vẫn hạ quyết tâm trên lên bờ.” 
Chuyện sau đó, Đinh Linh trằn trọc suy nghĩ xong, cuối cùng vẫn lén lên bờ vào một lần thuyền cập bến, giống như đã chỉ định du lịch xung quanh, vào lúc bản thân không một xu đói đến ngất đi, gặp được bà chủ quán lương thiện. 
“Trốn?” Biên Tự lại như không tán thành với từ cô dùng, “Sau cùng cô ấy nhất định trở về con thuyền kia lần nữa.” 
Lương Dĩ Toàn nghẹn ngào. 
Bởi vì Đinh Linh chỉ là một vai phụ, phần diễn của cô là sau khi tạm biệt bà chủ xong liền kết thúc, kết cục của nhân vật cũng để trống. 
Nghĩ lạc quan, thì có lẽ sau này Đinh Linh gặp được một người mới. Chỉ là diễn Đinh Linh, Lương Dĩ Toàn biết rõ, kết cục Biên Tự nói mới là cái phù hợp với vận mệnh của Đinh Linh. 
Đinh Linh quả thật không dễ dàng lấy được 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ban-trai-cu-thanh-cp-quoc-dan/1060307/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.