Edit: windy 
Lương Dĩ Toàn tiếp tục nhặt rau, ánh mắt liếc nhìn Biên Tự bê cái vò lên trên bàn, ngạo nghễ nhìn đám cá chạch, giống như đang nhìn một đám kiến mạng không còn lâu nữa. 
Dần dần, anh dùng bộ dáng cầm dao nĩa lấy một cây kéo sắc bén lên, đưa vào bên trong, cầm cây kéo chọc vào trong vò. 
Một cây kéo hạ xuống, vang lên một tiếng “sát” thanh thúy, trong vò “rầm” một tiếng… 
Đám cá trạch chạy trốn khắp bốn phía. Cây kéo cắt vào nước không. 
Biên Tự nhướn mày, nhìn phía Lương Dĩ Toàn, thấy cô không chú ý tới động tĩnh bên này, coi như không có chuyện gì tiếp tục mở kéo ra, chọc vào tiếp, một hành động rất nhanh đủ ngoan độc. 
Sát. 
Lại cắt không trúng. 
Liên tục cắt không trúng, Biên Tự đặt kéo xuống, xoa xoa cổ, thư giãn hai tay. 
Nhưng sự thật chứng minh, tốc độ tay có thể trong vòng một phút đánh một bản một cách thoải mái, cũng không nhất định nhanh hơn cá chạch. 
Sau mười mấy hiệp, quần áo Biên Tự cũng đã dính bọt nước, mà đám cá chạch vẫn không tổn hại gì, thậm chí còn có thêm sức sống. 
Lương Dĩ Toàn lắc đầu thở dài: “Như vậy không thể làm gì được, vậy anh thử chụp xem.” 
Biên Tự quay đầu lại, chân mày nhíu lại: “…. Bắt? Chụp?” 
Lương Dĩ Toàn nhớ rõ trước kia bà ngoại hay giết cá sống như thế, tóm lại là chúng chỉ ở trong vò, tìm kiếm xung quanh, rồi đưa cho anh một đôi gang tay. 
Biên Tự nhắm chặt mắt, đeo gang tay bỏ vào trong vò, cố gắng bỏ qua 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ban-trai-cu-thanh-cp-quoc-dan/1060293/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.