Edit: windy 
Trình Lạc “Không thể tin được” mở to mắt: “Thầy Biên, chuyện này mà nhận bừa là không có đạo đức.” 
Biên Tự nắm nắm mang tai, giống như đang nghi ngờ lời mình nghe được, hoang đường lắc đầu, chẳng muốn nói chuyện vớ vẩn với người không liên quan, lại ngồi xuống sô pha, cầm một quyển tạp chí lên, liếc mắt nhìn phía Lương Dĩ Toàn. 
Lương Dĩ Toàn vừa vặn cũng nhìn qua, không biết cái nhìn này của anh là dự đoán xem cô phản ứng thế nào, thoáng rời tầm mắt đi. 
Cô đương nhiên biết Biên Tự sẽ không hiếm lạ nhận bừa chuyện này. 
Nhưng trước đây, cô quả thật tình nguyện tin là tổ tiết mục chiếu cố, còn hơn thấy bốn chữ chăm sóc cẩn thận dính lên trên người Biên Tự. 
Dù sao trước kia lúc ở bên Biên Tự, cô cũng từng bị viêm gân chân. Chỉ là lúc ấy chứng viêm đã mãn tính, tình trạng với cảm xúc cũng không mãnh liệt lắm. 
Mà chuyện Biên Tự làm “Săn sóc” nhất, chính là không kéo cô làm chuyện kia, mà chỉ cùng cô đắp chăn ngủ một đêm. 
Mắt thấy Lương Dĩ Toàn một chút phản ứng cũng chưa cho, tỏ rõ màn “tự nhận” này của Biên Tự như mặt nóng dán mông lạnh. 
Mắt anh âm u, nhéo nhéo khớp ngón tay, không nói nữa. 
*** 
Mọi người lục tục rời giường xuống lầu, bánh ngọt ngàn tầng của Trình Lạc cũng đã hoàn thành. 
Ngoại trừ Biên Tự ngồi lật tạp chí ở sô pha ra, mọi người đều vây quanh bàn ăn. 
Lương Dĩ Toàn bưng một chống đĩa và dĩa ăn từ phòng bếp ra. 
Thẩm Tế cầm đồ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ban-trai-cu-thanh-cp-quoc-dan/1060292/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.