- Trở về suy nghĩ của Huyền Ngân -
Tôi nhìn bóng dáng chiếc xe chở Quốc Ân ngày càng xa mà tay chân rụng rời. Tôi không dám nghĩ tới những chuyện họ sẽ làm với anh. Nhưng tôi lại không thể làm được gì để ngăn cản.
“Thưa cô, mời cô lên xe. Chúng tôi sẽ đưa cô về nhà an toàn.”
Hai nhân viên được phân phó ở lại trông chừng tôi cẩn thận dìu tôi lên xe.
“Cô yên tâm, chúng tôi là công ty lớn sẽ không làm chuyện phi pháp.” Hai người họ muốn tôi yên tâm hơn nên an ủi vài câu.
Tôi thất thần nhìn ra ngoài cửa kính, rơi vào suy tư nhưng vẫn đáp lại: “Nhưng các người sẽ nghiền nát anh ấy.”
Hai người họ nghe thấy tôi nói thế thì nhìn nhau, người ngồi ở ghế phó lái quay xuống giải thích: “Chúng tôi không bao giờ chơi trò tiêu huỷ sản phẩm cũ cả nên tất nhiên sẽ không có vụ nghiền nát. Chúng tôi chỉ đưa họ vào một khu trưng bày riêng vì mỗi một sản phẩm được sản xuất ra đều mang dấu ấn của riêng chúng và sẽ được vận dụng trong tương lai.”
“Thật ư?” Tôi chồm người lên, lập tức hỏi lại: “Vậy sao tiến sĩ Anh Quân lại nói…”
“À!” Hai người họ bật cười: “Tiến sĩ Anh Quân luôn thích trêu chọc người khác như thế đấy. Cô phải biết chọn lọc thông tin từ cậu ta nếu không sẽ bị dắt mũi.”
Tôi ngớ người. Như vậy có nghĩa anh sẽ không bị tiêu huỷ, thậm chí có thể được quay về bên tôi ư. Không sao, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ban-sao-cua-ban-trai-dan-diu/2849179/chuong-32.html