Sáng sớm hôm sau.
Mặt trời còn chưa mọc lên, đây là thời khắc đen tối trước bình minh.
Trong phòng khách của tổ điều tra hình sự sở cảnh sát thành phố, đèn sáng suốt đêm.
Hôm qua, sau khi đưa mẫu tóc về, Nhan Lôi đã nằm bò lên bàn trong phòng khách ngủ một đêm. Trong lòng cô không buông bỏ được vụ án, dứt khoát ở đây chờ báo cáo kiểm tra của bộ phận kiểm tra dấu vết.
Khi trời sáng, Trần Bạc Vũ cũng vào đây. Tối qua, anh cũng cả đêm không ngủ, luôn lật xem tất cả tài liệu và hồ sơ của nhà họ Đường, muốn tìm dấu vết anh Xà để lại trong đó. Chỉ đáng tiếc, không thể tìm được manh mối hữu dụng.
Sau khi vào cửa, anh tắt đèn, để cô có thể ngủ yên ổn hơn một chút. Rồi lại cởi áo khoác, đắp lên người vợ yêu.
Trong bóng đêm, nụ cười nở rộ khóe môi anh.
Nhìn gương mặt ngủ say yên bình của vợ, trong lòng anh tràn ngập cảm giác hạnh phúc.
Nửa đoạn trước của cuộc đời anh đầy rẫy những khúc chiết và gian truân, chỉ duy nhất về mặt tình cảm, anh là một người đàn ông hạnh phúc. Thuận lợi yêu cô từ cái nhìn đầu tiên, thuận lợi ở cạnh cô hiểu nhau yêu nhau, cuối cùng thuận lợi lấy cô làm vợ.
Tình yêu đôi bên cùng có thành tựu này rất hiếm thấy, anh vẫn luôn cho rằng có được người vợ ưu tú như cô là vinh hạnh lớn nhất trong cuộc đời.
Nghĩ đến đây, Trần Bạc Vũ cầm lòng không đậu cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ba-ba-xuyen-nguoc-van-pha-an/2676925/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.