Cùng anh sa vào đêm dài
Tác giả: Toại Uyên
Sau khi Vương Nhiên rời khỏi, một lúc sau, Dương Dật Thiên bước vào, Tần Thương hỏi hắn "Đi đâu vậy?"
Dương Dật Thiên ngồi xổm xuống bên cạnh mép giường, lẳng lặng chăm chú nhìn vào anh, Tần Thương ngửi được mùi thuốc lá nồng nặc trên người hắn, nhìn đôi mắt hắn đỏ bừng, hiểu ra. Anh duỗi tay sờ sống lưng của Dương Dật Thiên, một chút một chút vuốt ve hắn
"Đừng khóc, đi một chuyến trên thế gian này, gặp được người yêu em, em cảm thấy thật đáng giá."
Dương Dật Thiên ngẩng đầu, ánh mắt từng ly từng tý phác họa Tần Thương, đây là người hắn tốn biết bao nhiêu tâm lực mới theo đuổi được, là người hắn liều mạng bảo vệ, cũng là người hắn yêu thương mười mấy năm trời, nhưng lại là chính hắn, đẩy anh xuống vực sâu
Hắn rất sợ hãi, sự sợ hãi xưa nay chưa từng có, hắn sợ mất đi Tần Thương
Hắn không thể kìm chế run rẩy không ngừng, Tần Thương càng tha thứ cho hắn, càng an ủi hắn thì trong lòng hắn lại càng khó chịu, cả người như sống sờ sờ bị xé nát, cho dù khâu lại thế nào cũng không thể ghép thành một mảnh hoàn chỉnh
Tần Thương cúi người, chóp mũi đối diện với chóp mũi của hắn, hơi thở quấn lấy nhau, Tần Thương nhìn vào đôi mắt của hắn, nói
"Cả đời này của em, làm sai rất nhiều chuyện, duy nhất không hối hận là cùng anh yêu đương, cuộc sống may mắn nhất, chính là anh yêu em "
Dương Dật Thiên khóc không thành tiếng, không dám đối mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-anh-sa-vao-dem-dai/1184425/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.