HÔM THU RA VỀ đúng ngàyChủ nhật, toàn tổ xuất phát lúc bảy giờ rưỡi. Lúc đầu Thu sợ tổ cải cách giáodục phê bình vì đưa Phương và Lâm theo, kết quả mấy người lãnh đạo tổ khen Thuđã hòa nhập được với thành phần trung nông lớp dưới, kết nối sâu sắc tình cảmgiai cấp vô sản.
Lâm đeo một túi nặng hồđào, còn mang giúp đồ cho Thu, Phương cũng giúp hai cô học sinh mang đồ. Mọingười vừa đi vừa nói chuyện, rất ồn ào vui vẻ. Kỳ lạ là lúc đến, đoạn núi nàyhình như rất dài, không biết tận cùng là đâu. Lúc về, không biết có phải vì đãquen đường hay là sắp được về nhà, tưởng chừng chỉ đi một lúc là đến cái câysơn trà kia. Đã cuối tháng Tư mà sơn trà vẫn chưa nở hoa.
Thu rất nóng, nhân lúcmọi người ngồi nghỉ dưới gốc sơn trà, Thu tránh đi một chỗ để cởi áo len. Thuvừa cởi áo, vừa nhớ lại cảnh tượng hôm ấy với Ba, Thu cũng tránh vào một chỗ đểcởi áo len, còn anh thì rất nghiêm túc đứng một chỗ thật xa, quay lưng lại, chođến khi Thu nói “xong rồi” anh mới quay lại. Thu đứng ở chỗ lần trước nhìn mộtlúc lâu, lòng những bâng khuâng.
Về đến nhà, Thu phát hiệnbệnh của mẹ lại tái phát, mẹ đang nằmtrên giường, mặt tái nhợt. Em gái đang chẻ củi trên một mỏm đá ở ngay trước nhàăn của trường học, nó đang cố chẻ một thanh củi cong queo, chặt ngắn cho dễđun.
Thu rất xót xa, vội đitới, cầm búa chẻ củi và bảo em đi bóc hạt hồ đào.
Phương nói với Lâm:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-anh-ngam-hoa-son-tra/2360915/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.