THU CŨNG NHÌN RÕ NGƯỜI KIA, chính là Ba. Anh mặc cáiáo khoác quân phục không phải là màu cỏ úa mà là màu vàng, màu quân phục mà Thuthích nhất, trước đây chỉ thấy người của đoàn ca múa mặc. Mái tóc đen nhánh củaBa phủ lên cái cổ lông màu nâu của áo ngoài, cổ áo trong trắng sạch. Không biếtđói vì đánh bóng hay là vẻ đẹp trai của Ba làm đầu óc Thu choáng váng, mắt hoalên, suýt nữa thì ngã từ trên tường xuống.
Tay anh cầm trái bóng ướtsương, đôi giày da anh đi cũng dính đầy bùn đất, anh đi tới, đưa trái bóng choThu, nói:
- Nhảy xuống phải cẩn thận.
Thu nhận trái bóng, ném vào trong, còn mình vẫn ngồitrên bờ tường, hỏi:
- Anh…tại sao lại đến đây?
Anh ngước nhìn Thu, cười khiêm tốn:
- Anh đi qua>
Những người trên sân bóng sốt ruột gọi:
- Thu, ngồi hóng mát đấy à? Đang chờ đằng ấy phát bóngđây.
Thu vội vã nói với anh:
- Em vào nhé!
Rồi Thu nhảy xuống, chạy về vị trí của mình. Nhưng Thucàng đánh càng thiếu tập trung, cứ nghĩ sáng sớm thế này anh đi qua đây làm gì?Chợt Thu nhớ lại, ngày này năm ngoái Thu về Tây Thôn Bình, cũng tức là lần đầutiên Thu gặp anh. Lẽ nào anh nhớ đến cái ngày ấy để hôm nay đến gặp Thu? Thu cứmuốn chứng thực ý nghĩ đang quấn quanh trong đầu.
Thu chỉ muốn có ai đó đánh bóng ra ngoài tường để Thuvượt tường xem anh đã đi chưa, hoặc hỏi anh đi đâu. Nhưng lúc này mọi người nhưhẹn nhau, không ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-anh-ngam-hoa-son-tra/2360904/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.