"Năm mới vui vẻ, đại anh hùng Tiết!"
Bên tai là những lời nói trêu đùa vui vẻ, nhưng ngoài cửa sổ kia lại là một không gian hoàn toàn yên tĩnh, cả một vùng không có một tiếng pháo hoa, chỉ có tiếng tuyết rơi trong im lặng giữa trời đông giá rét.
Tiết Định cúi đầu nhìn màn hình điện thoại, chăm chú quan sát lịch nghỉ của đại vương thiếu nợ để đến chúc Tết.
Trái tim băng giá dường như tan chảy.
Anh lười biếng ngồi dựa mình trên ghế sofa, chân xếp bằng, khóe môi nồng đậm ý cười, trả lời tin nhắn của cô.
"Năm mới vui vẻ, nữ chiến sĩ Chúc!"
Chẳng mấy chốc đã thấy Chúc Thanh Thần phản bác: "Cái tên quái gì vậy hả? Không bằng gọi tôi là Thủy thủ Mặt Trăng đi!"
Tiết Định cự tuyệt: "Ở tuổi này, tôi chưa gọi là người phụ nữ quân nhân đã là tốt lắm rồi."
"Vậy anh chỉ có thể là gấu chó Tiết thôi, tôi xin rút lại lời khen ban nãy."
"Không thể rút lại được, tôi đã tiếp nhận mất rồi."
Hai người cứ thế cãi qua cãi lại.
Sau mỗi tin nhắn gửi đi, Tiết Định cũng không ngẩng đầu nhìn TV mà chỉ chăm chú nhìn vào dòng chữ nhỏ trên màn hình: Đang soạn tin nhắn...
Dù chưa nhận được nhưng chẳng biết tại sao cảm giác chờ đợi ngắn ngủi cũng khiến cho lòng anh cảm thấy thật thích thú.
23 giờ 59 phút, thời khắc giao thừa bắt đầu đếm ngược.
Tại vùng đất nhỏ phía xa Thành Đô, Chúc Thanh Thần cùng mẹ và bạn thân tập trung với mọi người cùng nhau ngước nhìn muôn loại pháo hoa nở rộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-anh-di-den-tan-cung-the-gioi/1797289/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.