Hơi thở quen thuộc, nhiệt độ cơ thể quen thuộc, khuôn mặt quen thuộc, mỗi một chi tiết đều quen thuộc của Chúc Thanh Thần. Hơn nửa năm trôi qua, mỗi đêm anh ta đều khó khăn đi vào giấc ngủ, luôn không thể kiềm chế nhớ tới cô.
Hôm nay, cuối cùng cô đã ở trước mặt anh ta.
Gần sát môi anh ta.
Chúc Thanh Thần dùng sức đẩy anh ta ra, tay nắm chặt chống trước ngực anh ta, thậm chí còn đánh rất nhiều, rất mạnh.
Tô Chính Khâm dường như chưa tỉnh.
Anh ta không biết đau đớn ép chặt cô, càn rỡ gặm cắn môi cô, mạnh mẽ ôm cô thật chặt vào trong ngực.
Chúc Thanh Thần rất bối rối.
Sau lưng là bức tường cứng ngắc, trước mặt là Tô Chính Khâm dường như đã biến thành sói. Cô chưa từng thấy Tô Chính Khâm như vậy, yêu nhau 5 năm, trong trí nhớ của cô, Tô Chính Khâm vẫn luôn là người thanh niên nhẹ nhàng, khoan khoái, ngay cả lúc chia tay, anh ta cũng tao nhã, sạch sẽ đấy thôi.
Nhưng đến giây phút này, cô nhận ra, cô đã không còn một chút quyến luyến với anh ta.
Nụ hôn của anh ta, lồng ngực của anh ta, cô đều không có cảm giác gì ngoại trừ lạ lẫm và chống cự.
Cô cắn anh ta, cắn được đầu lưỡi của anh ta cho đến khi ngửi thấy mùi máu tanh.
Nhưng anh ta vẫn không buông ra.
Lúc này, tay anh ta cũng sờ đến vạt áo của cô.
Cô càng đẩy anh ta mãnh liệt, thậm chí còn cào vào tay và lưng anh ta.
Khi nhận ra giãy giụa cũng vô ích, Chúc Thanh Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-anh-di-den-tan-cung-the-gioi/1797288/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.