Trên tường thành gió lớn, Chúc Thanh Thần mặc một chiếc váy màu xanh đậm, làn váy tung bay trong gió.
Cô đi phía trước, Tiết Định và Kiều Khải, Kiều Vũ đi phía sau.
Theo lời hẹn, cô phải dừng ở tường thành cuối cùng.
Tô Chính Khâm đang đứng ở cửa thành.
Không phải anh ta là người xấu, thực ra chỉ hơi tự phụ, hành động theo cảm tính, lòng hư vinh còn nhiều hơn sự cầu tiến. Nếu dựa vào tài năng của bản thân thì anh ta không có tiền đồ, cho dù lấy hình ảnh của cô để nổi tiếng cũng chỉ là nhất thời, chỉ như hoa phù dung sớm nở tối tàn mà thôi.
Những điều này, cô đã biết.
Sau này rời khỏi anh ta, trong lòng cũng có khoảng trống rất lớn, cũng đã rất đau lòng nhưng so với trước kia thì cô lại hiểu rõ hơn nhiều.
Nhưng những chuyện kia làm cô không ngại suy nghĩ về anh ta như vậy.
Dù sao hai người đã yêu nhau 5 năm, từ đại học đến khi tốt nghiệp, đã từng cùng nhau mặc đồng phục đi học rồi nghĩ sẽ cùng nhau mặc áo cưới.
Lúc quen nhau, cô với tư cách là Hội trưởng sinh viên mang theo một vài người mới đi kiểm tra ký túc xá.
Chúc Thanh Thần cầm một xâu chìa khóa, thuần thục mở cửa phòng ký túc của Tô Chính Khâm ra, gọn gàng dứt khoát nói: "Xin chào bạn học, trường học kiểm tra kỷ luật sỹ số."
Trong phòng này có 4 người, bây giờ có 3 người đang ngồi chơi game, tất cả đều quay ra nhìn cô.
Một tay Chúc Thanh Thần cầm chìa khóa, một tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-anh-di-den-tan-cung-the-gioi/1797271/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.