Khi đó, Mạnh Cổ không nghĩ Trần Nhược Vũ sẽ trở thành một người trong sinh mệnh của anh.
Cô chỉ là một người bạn trong số bạn bè đông đảo của anh, chỉ là một trong mà thôi.
Tính khí Mạnh Cổ không tốt, nhưng anh thật ra là người thích lo chuyện bao đồng. Cái gọi là thích lo chuyện bao đồng chính là nếu bạn có chuyện gì tìm anh giúp một tay, anh sẽ rất vui lòng, bạn bè có chuyện vui, anh sẽ tặng lễ vật chúc phúc, nhưng nếu là làm chuyện gì khiến anh nhìn không thuận mắt, anh sẽ phê bình, sẽ khi dễ.
Dĩ nhiên, chuyện này chỉ nhắm vào bạn bè.
Từ sau khi Trần Nhược Vũ chạy trốn, Mạnh Cổ ở trong lòng oán giận cô một trận, nhưng dù sao thì nam nữ cũng khác nhau, giao tình cũng có hạn, mặc dù trong đầu anh có đôi khi sẽ nhớ, cũng sẽ không quá để tâm. Anh có gọi cho cô hai lần, muốn hỏi chuyện của cô một chút, nhưng cô đều không nhận. Điều này làm Mạnh Cổ có chút không tự nhiên, cảm giác mình bị coi thường.
Cho nên sau đó anh không tìm cô nữa. Nhưng khi anh gặp Cao Ngữ Lam thì không nhịn được mà hỏi thăm một chút, có điều Cao Ngữ Lam đối với tình trạng của Trần Nhược Vũ cũng không biết quá nhiều.
Sau đó, Mạnh Cổ nghĩ thôi đi, ai biết tâm lý mấy cô gái đó muốn gì, nhất là cô gái kỳ lạ giống Trần Nhược Vũ. Dù sao cô ấy cũng nhờ bạn tới trả viện phí, không làm chuyện gì hỏng bét. Nếu cô muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-anh-day-dua-khong-ro/2897326/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.