Khương Lai lộ ra vẻ mặt hạnh phúc nhất trong thời gian gần đây, không mang theo một chút lo lắng nào mà tươi cười: "Thật tốt, vậy Tả Thiên anh đồng ý sống với emcả đời sao?”
Tả Thiên bị nụ cười làm lóa mắt, gật đầu theo bản năng.
Sau đó một bóng người mang theo sức lực mạnh nhất vọt vào trong ngực củaanh, làm cho anh phải lui về phía sau vài bước mới giữ được thân thể nho nhỏ trong lòng, xương sườn lại đau, nhưng mà anh không rảnh để quantâm, vô cùng giễu cợt nói: "Đúng vậy, anh nguyện ý sống cùng em cả đời,thậm chí anh muốn cầu hôn em vào ngay giờ khắc này, em có nguyện ýkhông?"
Có lẽ trời đất mưa to lụt lội cũng không thể làm cho Khương Lai kinh ngạc như vậy, cô há to miệng, dùng ngón trỏ chỉ vào mũi của mình, cứng họng nửa ngày, nhưng một chữ cũng không thốt ra được.
Tất cả máu trong cơ thể đều sôi trào lên, đánh thẳng về phía trước trongthân thể cô, trái tim cũng không chịu đựng nổi gánh nặng bùm nhảy loạnkhông ngừng, cũng giống như tâm trạng đang nhảy loạn như chú thỏ của côlúc này.
Tả Thiên nhìn bộ dáng kinh hách quá độ của cô, tựgiễu cười cười: "Được rồi được rồi, không muốn đáp ứng cũng không cònliên quan không phải sao, nhưng mà anh sẽ không để cho em rời khỏi anh."
Cái gì gọi là không muốn đáp ứng cũng không còn liên quan? Cô muốn kết hônvới anh đến điên mất rồi, bởi vậy trong lòng rất**, rốt cuộc Khương Laicũng tìm lại được giọng nói của mình: "Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-anh-chong-ba-dao-chien-tranh-lanh/1995090/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.