Đầu Khương Lai đầubắt đau đớn, cô cảm thấy mình đã bị buộc đến đường cùng, ngay cả hô hấpcũng trở nên khó khăn, ngực khó chịu: "À, em nói sai rồi, kỳ thật hômnay em mệt muốn chết, em không muốn......"
Tả Thiên lạnhlùng cười, ánh mắt cũng rất khổ sở: "Cần gì phải tìm những lí do vớ vẩnnhư vậy? Nếu hôm nay không có hứng thú, không muốn làm, em có thể nóithật với anh, điều này rất bình thường, em tìm những lí do này chỉ cóthể chứng minh một việc, chính là em chột dạ, Lai, không phải em chánghét anh chứ?"
"Không có chuyện này, em thích Tả Thiên, cả đời cũng sẽ không có ngày đó."
Khuôn mặt Khương Lai trắng xanh, vội vàng kéo tay Tả Thiên, Tả Thiên không có đẩy ra, mà chỉ hông nhìn cô, cúi đầu nhẹ nhàng cười: "Lại là cả đời,nhưng mà không yêu, chán ghét, vì sao còn muốn tốn tâm tư để nói dốichứ?"
"Em không có nói sai, em thích anh, rất thích rất thích......"
Khóe mi Khương Lai thoáng cái đã chảy nước mắt ướt nhẹp, nước mắt nóng bỏngrơi trên cánh tay Tả Thiên, anh giật mình ngẩng đầu lên, nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn khóc đến hoa lê đẫm mưa của cô.
Tâm Tả Thiênbị đâm một cái, đau kịch liệt, anh ôm lấy người phụ nữ đang khóc: "Đừngkhóc, đều là anh không tốt, anh không nên nghi thần nghi quỷ, anh biếtem sẽ thích anh cả đời, em cũng đã tặng bút ghi âm cho anh rồi."
Mãi đến giờ khắc này Tả Thiên mới hoàn toàn tỉnh ngộ, anh biết mình đã lợidụng tình cảm của Khương Lai, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-anh-chong-ba-dao-chien-tranh-lanh/1995086/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.