Lúc này đây Tả Thiên không hề lòng mang thương tiếc, bàn tay chế trụ thắtlưng Khương Lai, một lần lại một lần đưa mình vào thiên địa cực lạc,Khương Lai là một học sinh nghe lời, cho dù bị dạy bày ra tư thế làm cho người ta cảm thấy thẹn thùng, cũng chỉ cắn môi, yên lặng một mực làmtheo, mãi cho đến tối muộn, Tả Thiên mới buông tha cho Khương Lai, chophép cô mệt mỏi ngủ đi.
Khương Lai ngủ khoảng bốn giờ, nhưng đối với cô mà nói, giống như vừa mới nhắm mắt lại đồng hồ đã vang lên,cô sợ đánh thức Tả Thiên, định xoay người tắt đồng hồ báo thức đi, sauđó sẽ ngả lưng một lúc nữa.
Tuy rằng lần trước là ***, nhưng di chứng sau tỉnh lại không nghiêm trọng lắm, mà lần này Tả Thiên không tiết chế cứ đòi quấn lấy cô, thân thể giống như bị một chiếc xe tải cán qua, đau nhức đến đòi mạng.
Cô nghiêng đầu nhìn người đànông đang nhắm mắt ngủ say bên cạnh, mái tóc đen dày bởi vì buổi tối dâydưa mà hơi rối lên, bên dưới là lông mi đen như mực, lông mi dài mà hơicong có thể làm cho phụ nữ ghen tị, đuôi mắt anh rất dài, cái mũi caothẳng và miệng hơi nhếch lê, không biết anh đang mơ giấc mơ gì đẹp.
Thật sự anh rất đẹp trai, ngắm thế nào cũng không chán, nếu thời gian có thể dừng lại ở giờ phút này thì tốt biết mấy, không nghĩ đến công việc,không nghĩ đến tương lai, không nghĩ đến vấn đề cô yêu anh, anh có yêucô không, dù sao giờ phút này bọn họ gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-anh-chong-ba-dao-chien-tranh-lanh/1995073/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.