Ầm một tiếng, cửa ở sau lưng bị hung hăng đóng sầm.
Tả Thiên sờ sờ cái mũi, khóe môi lại không nhịn được cong lên, cô thật sự rất dễ bị thẹn thùng.
Hai Tả Thiên tay ôm trước ngực, ung dung nhìn Khương Lai chán ngán thấtvọng đi từ toilet ra, mái tóc dài như tơ lụa theo động tác cúi đầu rơixuống dưới, che hơn phân nửa khuôn mặt, chỉ lộ ra một cái cằm đầy đặn,đôi môi đỏ mọng gắt gao cắn lấy nhau, một bộ dáng tâm sự nặng nề.
"Này, em bị táo bón à, ở trong đó lâu như vậy cũng chưa khỏi hết sao?"
Khương Lai lại có thể không phản bác, chỉ chậm rãi đi đến trước mặt anh, đưa thứ ở trong tay cho anh.
"Đây là cái gì?"
Tả Thiên liếc liếc mắt một cái, vừa muốn nhận lấy, Khương Lai nhớ ra mặttrên còn dính chất lỏng nào đó của mình, khuôn mặt nhất thời hơi đỏ lên, liên tục rút về, giấu ở phía sau.
"Lại không cho anh xem, được rồi, vậy em nói cho anh biết, nó là vật gì?"
"Que thử thai." Khương Lai cúi đầu: "Mặt trên chỉ có một vạch, em khôngmang thai, bắt đầu từ tuần trước ngày nào em cũng thử, nhưng vẫn chỉ làmột vạch."
Tả Thiên gãi gãi đầu: "Dù sao thì anh cũng làngười từng trải, có mang thai hay không, ít nhất phải kiểm tra sauchuyện giường chiếu hai tuần, em sốt ruột cái gì?"
"Thậtsự?" Lời nói của Tả Thiên một lần nữa mang đến hi vọng cho Khương Lai,cô ngạc nhiên ngẩng mặt lên, lộ ra đôi mắt xinh đẹp ngước nhìn anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-anh-chong-ba-dao-chien-tranh-lanh/1995069/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.