Vô Song hiện tại thật sự hận, hắn đang ở ngay bên cạnh Quang Trung hoàng đế thời còn trẻ ấy vậy mà một câu cũng không thể nói, đương nhiên thời điểm này còn không có Quang Trung hoàng đế mà chỉ có một người trẻ tuổi họ Nguyễn tên Quang Bình.
Nói về tuổi tác cùng sức vóc thì Nguyễn Quang Bình cùng Kiều Phong có chút tương tự với nhau, đến cái vẻ bá khí ngời ngời cũng giống, đáng tiếc là Vô Song không có cách nào giao tiếp, mọi giao tiếp đều phải qua Trương sư.
Tại Trung Nguyên danh tiếng của Trương Tam Phong là không ai có thể so sánh nhưng mà ngay cả khi đối mặt với Trương Tam Phong thì Vô Song cũng không gọi hai chữ Trương sư này.
Khi Vô Song muốn Thiên Thánh tới Tây Vực giúp đỡ mình, hắn gọi Thiên Thánh là Trương Thiên Sư tuy nhiên đây chỉ là một chức danh, Vô Song kính trọng Thiên Thánh nhưng mà vẫn chưa đủ, chưa đủ để hắn hạ mình gọi đối phương vi "sư", chân chính "sư ".
Một đời này có lẽ cũng chỉ có lão đầu tử có thể khiến Vô Song cúi đầu nói một chữ sư, chân tâm từ tận đáy lòng bất quá hiện tại có thêm Trương sư – Trương Văn Hiến.
Thời điểm hiện tại Vô Song vẫn chưa thể chính miệng gọi ra hai chữ này mà hắn chỉ xưng "Trương sư" là "Trương lão" bất quá trong lòng Vô Song bản thân Trương Văn Hiến đã đến một độ cao rất lớn, chí ít là hơn Trương Thiên.
Mượn việc Quỳnh Hương là người "Nam Lĩnh" hơn nữa hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-vo/3298553/quyen-5-chuong-200-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.