Chương trước
Chương sau
"Vô Song ca ca, chúng ta thi không? ".

Vô Song hỏi nàng.

"Dung nhi, muội muốn thi cái gì? ".

Dung nhi trong ngực Vô Song nhẹ nhàng mỉm cười, trong mắt hiện ra rất nhiều hồi ức.

"Thi bơi, chúng ta bơi đến Đào Hoa Đảo được chứ? ".

Nghe nàng nói, sắc mặt của hắn nghệt ra nhưng rất nhanh phá lên cười.

"Đương nhiên là được, chỉ cần muội thích đương nhiên là được ".

_ _ _ _ __ _

Thuyền lớn quá mang tính khoe khoang hơn nữa thuyền lớn đi tới chắc chắn bị nhận ra từ xa, Vô Song dùng thuyền lớn di chuyển đến Đào Hoa Đảo nhưng từ khoảng cách rất xa bắt đầu hạ thuyền nhỏ xuống, hắn mang theo Hoàng Dung cùng Nhược Hoa đi thuyền nhỏ lên đảo.

Khi thuyền nhỏ xuyên qua màn sương, lại theo Dung nhi hướng dẫn vượt qua trận đá ở ngoài, rốt cuộc Đào Hoa Đảo đã hiện ra trước mặt.

Đào Hoa Đảo gần ngay trước mặt, Dung nhi càng ngày càng kích động còn Nhược Hoa lại lặng đứng đó, trong lòng nàng là một mảnh hỗn loạn.

Nhược Hoa hiện tại chỉ có hai mục tiêu, thứ nhất lên Đào Hoa Đảo tạ lỗi với ân sư đổi lại một điểm thanh thản trong cõi lòng, thứ hai là thủ hộ sư muội cả đời.

Lúc này khi chuẩn bị lên Đào Hoa Đảo, khi chuẩn bị nhìn thấy "ân sư" thì tâm tình của Nhược Hoa bình tĩnh được mới là lạ.

Tại thế giới kia, nàng quả thật được trở về Đào Hoa Đảo nhưng lúc đó ân sư đã mất hơn nữa Đào Hoa Đảo khi đó chỉ là một tòa cô đảo bị tàn phá, mười phần chỉ còn lại 2-3, nếu không phải nàng còn có nhiệm vụ phải làm, còn phải đi theo bảo vệ tiểu sư muội thì khi đó Nhược Hoa thậm chí muốn xây một ngôi mộ của mình trên tòa cô đảo, sống nốt quãng đời còn lại ở đây.

Nhược Hoa thả lòng mình trong dòng suy nghĩ nhưng rất nhanh nàng bị cuộc trò chuyện của Vô Song cùng Hoàng Dung kéo lại thực tại, nhìn đôi nam nữ trước mặt nàng không khỏi mỉm cười, nàng cảm thấy Vô Song sẽ thua rất thảm.

Bàn về thủy tính, thật ra Nhược Hoa cảm thấy sư phụ mình vô địch thiên hạ, thủy tính của Đông Tà thực sự rất rất tốt chẳng qua vị Hoàng đảo chủ này không có cơ hội thể hiện mà thôi, dù sao toàn bộ tiểu thuyết Kim Dung cũng không có mấy nhân vật sống ngoài cô đảo, vừa là đảo chủ một phương vừa là một bậc tuyệt thế cao thủ.

Thủy tính của Đông Tà rất tốt nhưng mà chính Đông Tà cũng không so được với con gái, năm đó Hoàng Dung có thể một thân một mình đi tới Trung Nguyên cũng không phải không có nguyên nhân.

Hai người Vô Song cùng Hoàng Dung nhảy xuống biển, sau đó Vô Song mới phát hiện ra mình thua thảm như vậy, Dung nhi vừa xuống biển như biến thành một người khác, nàng như trở thành mỹ nhân ngư, trở thành một phần của biển cả, đôi chân trắng khẽ đập, thân hình... cứ như thủy tiễn lướt đi vậy, chẳng bao lâu đến cả cái bóng của nàng Vô Song cũng không thấy.

Vô Song đương nhiên biết bơi, ngay từ tiền kiếp Vô Song đã biết, Vô Song thậm chí rất tự tin khả năng bơi lội của mình, tại thế giới này vì nhiều yếu tố thủy tính của Vô Song càng cường hãn, tuyệt đối có thể so sánh với dân cứu hộ chuyên nghiệp nhưng mà đặt cạnh Dung nhi thì vẫn thua mười vạn tám ngàn dặm.

Nếu Hoàng Dung sống ở hậu thế, nàng cũng không cần dùng trí tuệ để kiếm cơm, chỉ cần riêng khả năng bơi lội này mang đi thi Olympic hoàn toàn có thể mang huy chương vàng về.

Hai người thi với nhau, không có gì để nói, cũng không có gì để nhìn, Vô Song bị thua trắng, thua đến thảm.

_ _ _ _ _ _ _ _

Hoàng Dung bơi rất nhanh, nàng thẳng hướng Đào Hoa Đảo mà tới nhưng mà nàng không biết nếu nàng cứ tiếp tục bơi thăng như vậy thì sẽ gặp người, gặp một thiếu niên đang trên bờ cát.

Thiếu niên này họ Dương, tên Quá, năm nay 14 tuổi.

So với nguyên tác, Dương Quá tới Toàn Chân Giáo chậm 1 năm, ở lại trên Đào Hoa Đảo nhiều 1 năm.

So với nguyên tác, Dương Quá gặp Tiểu Long Nữ muộn 1 năm ... bị hành hạ nhiều thêm 1 năm.

Tại sao Quách Tĩnh lại phải mời Dương Chí lên Đào Hoa Đảo?, đây cũng là bất đắc dĩ của Quách Tĩnh, Quách Tĩnh không thể thủ hộ Dương Quá, không thể bảo đảm cho Dương Quá, cũng đành để Dương Chí đến thu nhận Dương Quá, dù sao đều là người Dương gia.

Quách Tĩnh hứa với Mục Niệm Từ sẽ chăm sóc Dương Quá thành tài nhưng mà đến cả thời gian chăm sóc mình còn không đủ liệu Quách Tĩnh có thể chăm sóc Dương Quá?, vì vậy Quách Tĩnh liền để Quách phu nhân dạy dỗ "Quá nhi".

Dương Quá là con của Dương Khang, đương Quách phu nhân yêu thích mới là lạ, thậm chí vì phụ thân của Dương Quá nên nàng chán ghét Dương Quá vô cùng, Quách phu nhân cũng lo lắng Dương Quá sau này lớn lên lại đi theo vết xe của Dương Khang vì vậy quyết định hủy luôn Dương Quá.

Đầu tiên Quách phu nhân sẽ không dạy Dương Quá võ công, ngay cả việc Dương Quá bị hai anh em đại Võ, tiểu Võ cùng Quách Phù bắt nạt nàng cũng biết nhưng chưa từng để tâm, thứ Dương Quá được học khi ở Quách phủ chỉ là đọc sách viết chữ nhưng cũng chỉ dừng ở mức đọc sách viết chữ mà thôi.

Quách phu nhân được gọi là Nữ Gia Cát, năng lực của nàng vốn cũng không thể chỉ dạy người khác mỗi đọc sách viết chữ được bất quá nàng muốn quy chuẩn tương lai của Dương Quá, thay vì trở thành cao thủ võ lâm hay quan lại trong triều thì nàng muốn một đời Dương Quá trải qua bình bình thường thường, lớn lên làm một quản sự, mở một cửa hàng, cưới vợ sinh con, đây là bình an mà nàng dành cho Dương Quá, đây là tương lai của Dương Quá trong mắt Quách phu nhân, nàng tuyệt đối không thể để Dương Quá đi theo con đường của Dương Khang tức là nàng tuyệt đối không cho Dương Quá cơ hội để trở nên nổi bật.

Với tài trí của nữ nhân này, bản thân nàng nghĩ gì, muốn gì Quách Tĩnh sao có thể nhìn ra?, chỉ bằng vài câu nói liền có thể nói phục Quách Tĩnh, có thể khiến Quách Tĩnh không thắc mắc, không ngăn cản thậm chí không chen vào việc nàng dạy dỗ Dương Quá.

Đoạn thời gian tiếp theo, hai vợ chồng Quách gia phải tới Bắc Địa tham gia chiến trường, ban đầu vốn là để Võ Tam Thông dạy dỗ bốn đứa trẻ trong nhà nhưng mà đoạn thời gian đó đại Võ cùng tiểu Võ đối với Dương Quá càng thêm quá đáng, bắt nạt càng thêm mạnh tay, không lâu sau hai vợ chồng lại để bốn đứa trẻ lên Đào Hoa Đảo, để cho đại sư phụ của Quách Tĩnh là Kha Trấn Ác dạy dỗ.

Đoạn thời gian đầu tiên với sự uy nghiêm của Kha Trấn Ác, bản thân Dương Quá đúng là dễ chịu hơn không ít nhưng mà bị đánh đập thì vẫn cứ là việc dĩ nhiên bởi Kha Trấn Ác có thể bình tâm đối đãi, công tâm đối xử với Dương Quá, tiểu Võ cùng đại Võ nhưng tuyệt không làm thế với Quách Phù.

Nữ nhân kia vẫn là công chúa của Đào Hoa Đảo, muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, đương nhiên Dương Quá vẫn sẽ bị bắt nạt.

Kha Trấn Ác thực sự yêu thích Quách Phù vô cùng, đầu tiên là Kha Trấn Ác con Quách Tĩnh như con trai ruột, thứ hai là trong quá khứ Kha Trấn Ác từng hiểu lầm Quách phu nhân, từ đó luôn cảm thấy có lỗi với nàng, đương nhiên lại càng yêu thương Quách phù.

Có một việc thú vị, Quách Phù được Kha Trấn Ác yêu thương nhưng mà lại bị ông ngoại chán ghét, Hoàng dược sư cực kỳ không thích Quách Phù.

Hoàng Dược Sư không thích Quách Tĩnh, cho dù Quách Tĩnh hiện tại là đại danh đỉnh đỉnh Bắc Hiệp thì vẫn tuyệt không thích đứa con rể này, vì vậy không có lý do gì để bảo đảm chắc chắn Hoàng Dược Sư sẽ yêu thích Quách Phù vì nàng là con gái Quách Tĩnh cả.

Quách Phù nếu muốn được Hoàng Dược Sư yêu thích vậy nàng phải thật sự có thể đả động vị ông ngoại này, tất nhiên nàng làm không được, về phần những thứ nàng làm thì Hoàng Dược Sư nhìn thấy cả trong mắt, với Hoàng Dược Sư thì Quách Phù là điển hình của việc chiều quá sinh hư hơn nữa tư chất võ học thường thường, đầu óc cũng chẳng thông minh.

Nói đơn giản, Quách Phù mang theo 6 phần dung mạo của mẫu thân, mang theo 7 phần đầu óc của phụ thân, ngoài ra còn có tính cách hung hăng ngang ngược, càn quấy thậm chí có vài phần ác tâm.

Hoàng Dược Sư cũng không phải thiện nhân nhưng về bản chất ông không phải ác nhân, Hoàng Dược Sư coi trọng tùy tâm sở dục vì vậy mới lấy một chữ Tà làm hiệu, hiển nhiên Quách Phù không có chút chút nào liên quan tới chữ "Tà", nàng phải dùng một chữ "Ác" để hình dung.

Đương nhiên Quách Phù dù sao cũng là con gái của Quách phu nhân , Hoàng Dược Sư chung quy cũng không thể hiện sự chán ghét ra ngoài, cũng không thể làm quá tuyệt, vẫn chấp nhận nhóm người Kha Trấn Ác lên đảo nhưng mà tuyệt không cho phép bọn họ tiến vào trung tâm Đào Hoa Đảo, tiến vào nơi nghỉ dương của mình.

Việc này đương nhiên Quách phu nhân cũng biết nhưng nàng lại không nghĩ là tại phụ thân chán ghét Quách phù mà cho rằng phụ thân vẫn không thích hôn sự giữa mình cùng Quách Tĩnh, việc này cũng không phải nàng đoán già đoán non mà là sự thực, thiên hạ rất nhiều người biết, vì vậy việc Hoàng dược sư đối xử với Quách Phù theo Quách phu nhân là bắt nguồn từ việc năm xưa chứ không phải lỗi từ Quách Phù.

Cái này cũng giống với việc nàng đối xử với Dương Quá, căn bản Dương Quá không có lỗi, tất cả chỉ là từ việc năm xưa, Quách phu nhân cho dù bất mãn phụ thân nhưng cũng không thể làm gì, chỉ có thể chấp nhận, từ khi nàng đi theo Quách Tĩnh, rời khỏi Đào Hoa Đảo thì quan hệ của nàng với phụ thân luôn ở trạng thái đóng băng, thậm chí nói khó nghe một chút nhiều năm nay Hoàng Dược Sư độc lai độc vãng, cũng không cảm thấy mình có đứa con gái kia.

Hoàng Dược Sư dĩ nhiên không thể không quan tâm Hoàng Dung nhưng mà sự việc này gần như Địa Thánh cùng Cơ Vô Song vậy, Địa Thánh không thể không quan tâm Linh Tố nhưng lại không thích Cơ Vô Song, nếu vậy thà rằng rời đi càng xa càng tốt, không quản việc của Linh Tố cùng Cơ Vô Song.

Hoàng Dược Sư cũng lựa chọn tránh càng xa càng tốt, không quản việc của Quách phu nhân cùng Quách Tĩnh, dù sao ông không thích Quách Tĩnh.

Lại quay về vấn đề chính, vấn đề chính ở đây là Dương Quá.

Con giun xéo lắm cũng quằn huống gì con người, rốt cuộc dưới sự bắt nạt của đại Võ cùng tiểu Võ, Dương Quá trong lúc bị ép liền sử dụng Cáp Mô Công của cha nuôi, lúc này sự tình liền lớn.

Khi Dương Quá dùng Cáp Mô Công liền có Kha Trấn Ác ở đó, Kha Trấn Ác tuy mù nhưng sao có thể không nhận ra Cáp Mô Công?.

Tại thời điểm đó cuộc sống ở Dương Quá liền chuyển thành địa ngục hình thức.

Kha Trấn Ác nhận ra đây là Cáp Mô Công của Âu Dương Phong liền dùng mọi cách ép Dương Quá khai ra lý do vì sao học được Cáp Mô Công thậm chí lão già mù này còn trực tiếp ra tay đánh đập Dương Quá, nếu không phải lúc đó có vợ chồng Quách Tĩnh cùng Hoàng Dung trên đảo chỉ sợ Dương Quá sẽ bị đánh chết.

Tiếp theo Kha Trấn Ác biết được Dương Quá là con trai Dương Khai thậm chí lại muốn đánh chết tươi Dương Quá, dĩ nhiên là Quách Tĩnh ngăn cản được nhưng mà Quách Tĩnh cũng không biết phải làm gì bởi với Quách Tĩnh thì Kha Trấn Ác cũng như phụ thân vậy.

Rốt cuộc Kha Trấn Ác cùng Quách Tĩnh mỗi người đều lùi một bước, Dương Quá vẫn được ở lại trên Đào Hoa Đảo nhưng như bị cách ly vậy, còn Quách Tĩnh thì nhanh chóng liên hệ với Dương gia, với đại ca Dương Chí tới Đào Hoa Đảo mang Dương Quá đi, dạy dỗ Dương Quá thành người.

Dương Chí thân là đại tướng của Thanh Long quân đoàn, không phải muốn đi đâu cũng được, từ lúc nhận được thư của Quách Tĩnh thì Dương Chí liền sắp xếp công việc nhưng mà ít nhất cũng phải cần hơn 1 tháng mới có thể đến Đào Hoa Đảo.

Đoạn thời gian 1 tháng này, Dương Quá tuy không bị ăn đòn nữa dù sao tiểu Võ cùng đại Võ cũng bị đánh thành sợ nhưng mà liên tục nghe chửi rủa, nghe Kha Trấn Ác mạt sát phụ thân Dương Khang cùng cha nuôi Âu Dương Phong, bản thân Dương Quá thậm chí còn muốn giết Kha Trấn Ác, người khác có thể đánh có thể chửi Dương Quá nhưng nhất định không được làm như vậy với cha nuôi.

Một đời Dương Quá chỉ cảm nhận được tình thân của mẹ cùng cha nuôi, đến khi tới Quách phủ căn bản không biết cái gì gọi là tình thương, chỉ có khổ đau, về Đào Hoa Đảo lại càng không cần nói, đoạn thời gian này chính Dương Quá cũng không rõ mình tại sao chịu nổi, tại sao sống qua nổi.

Dương Quá ngồi trên bờ cát, cũng không phải nhìn mặt biển mà là nhìn lên bầu trời, Dương Quá nhớ mẫu thân Mục Niềm Từ, nhớ cha nuôi Âu Dương Phong.

Nơi bờ cát Dương Quá chọn là một nơi hoang vắng, một nơi khó tìm vô cùng bởi đây cũng là tính cách của Dương Quá, một đứa trẻ từ nhỏ đã chịu đủ khổ đau cùng bạo hành, một đứa trẻ chỉ có thể im lặng tìm một nơi nhấm nháp vết thương.

Vùng đất này có lẽ là không gian yên tĩnh hiếm hoi trên Đào Hoa Đảo mà Dương Quá thấy thoải mái nhưng lúc này Dương Quá cũng cảm giác được có thứ gì đang tiến đến, Dương Quá từ trong bần thần tỉnh lại, ánh mắt nhìn về phía trước.

Dương Quá kinh ngạc mà phát hiện ra, có một nữ nhân đang bởi đến chỗ mình, hơn nữa động tác của người này rất đẹp... như mỹ nhân ngư trong truyền thuyết vậy.

Cũng không lâu lắm, gần như chỉ mười mấy giây sau, nữ nhận kia đã chạm tới chỗ nước nông, nàng liền dùng đôi chân trần mà đứng lên, hai tay vươn ra sau vuốt lấy mái tóc dài của mình, sau đó Dương Quá cùng nàng nhìn nhau chăm chú.

Nàng đương nhiên là Hoàng Dung, Hoàng Dung chắc chắn cũng không nhận ra Dương Quá.

Đến cả Dương Khang bản thân Hoàng Dung còn không nhớ rõ, mặt mũi ra sao nàng thậm chí đã quên thì hơi đâu nhớ ra Dương Quá?.

Về phần Dương Quá thì sao có thể không cảm thấy Hoàng Dung quen thuộc.

Hoàng Dung hiện tại có 8 phần tương tự Quách phu nhân, đương nhiên hai người chênh lệch gần 20 năm tuổi, có chút khác biệt cũng là đương nhiên bất quá chỉ cần là người gặp qua Quách phu nhân thì chắc chắn cảm thấy hai người giống hệt nhau, khác nhau chỉ là tuổi tác.

Hoàng Dung còn giống Quách phu nhân hơn Quách Phù nhiều, hơn nữa nếu chỉ tính dung mạo thì hai bên cũng không cùng đẳng cấp.

Dương Quá lúc này sợ hãi, không khỏi lắp bắp mà nói.

"Bá... bá mẫu ".

Dương Quá không thích Quách phu nhân, cho dù còn nhỏ nhưng Dương Quá vẫn thông minh vô cùng, có thể cảm giác được ánh mắt Quách phu nhân nhìn mình luôn có cảm giác quái lạ, cảm giác làm Dương Quá thấy bất an, cũng vì thế Dương Quá không thích nhưng mà ngoài cảm giác này ra thì Dương Quá còn rất sợ Quách phu nhân.

Lúc này thấy Hoàng Dung xuất hiện, Dương Quá trong lúc sợ hãi liền dùng "bá mẫu" để xưng hô nàng.

Hoàng Dung nghe vậy, đôi mắt xinh đẹp nhíu lại nhìn Dương Quá, Hoàng Dung là người rất thông minh, nàng lập tức hiểu Dương Quá nhận nhầm mình với Quách phu nhân, vì vậy nàng chỉ cười cười.

Hoàng Dung đưa tay ra, một tay nhẹ vuốt lấy đầu Dương Quá, động tác này làm Dương Quá sợ hãi bất giác mà lùi lại khiến cho Hoàng Dung không thể hoàn thành mục đích, Hoàng Dung thậm chí nhìn ra sự sợ hãi cùng e dè trong mắt Dương Quá.

Nếu là trước đây Dương Quá còn chưa đến cái tình trạng này nhưng 1 tháng hiện tại hoàn cảnh sinh hoạt của Dương Quá càng ngày càng không tốt, tinh thần càng ngày càng gặp vấn đề, nếu không được mang ra khỏi Đào Hoa Đảo, Dương Quá có lẽ thực sự bị hủy ở đây.

Hoàng Dung rút cuộc thu ngón tay lại, ngón tay có chút run lên, nàng nhìn thấy trên thân thể Dương Quá có rất nhiều vết bầm tím chưa lành,

Nhìn thân ảnh gầy gò thậm chí là xanh xao kia lại thêm những vết bầm tím trên cơ thể, trong lòng Hoàng Dung không khỏi tức giận.

"Nữ nhân kia... nàng lại hành hạ một đứa bé thành cái dạng này? ".

Hoàng Dung phát hiện Dương Quá sợ mình nhưng nàng chắc chắn mình chưa gặp Dương Quá vậy đáp án đương nhiên là Dương Quá sợ Quách phu nhân, lại thêm những vết tích trên người Dương Quá thì nàng lập tức nghĩ tới là do Quách phu nhân gây ra.

Nhìn Dương Quá trước mặt, Hoàng Dung thở dài, thân ảnh khẽ lướt, tốc độ của nàng không phải Dương Quá có thể phản ứng kịp, chỉ thấy thoáng một cái Hoàng Dung đã đến trước mặt Dương Quá, lần này ôn nhu xoa đầu Dương Quá, bản thân Dương Quá cũng không tránh được nữa.

Nhẹ xoa đầu đứa bé này, Hoàng Dung mới nói.

"Không cần sợ, tỷ tỷ không phải nàng, sẽ không gây hại cho ngươi".

_ _ _ __ _ _ _ _

Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.

Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.