Vô Song từ lâu lắm rồi không coi mình là người cùng một thế hệ với đám người Đại Ngưu, từ lâu đẳng cấp quá khác biệt.
Khi mà Vô Song bắt đầu lấy Đế Thích Thiên làm mục tiêu, khi mà Vô Song có thể dễ dàng giải quyết một Tử La Lan trong trạng thái ma hóa thì những thiên tài cùng thế hệ với Vô Song vẫn đang lấy "Bắc Kiều Phong – Nam Mộ Dung" làm mục tiêu phấn đấu, làm thần tượng để đạt đến, khác biệt nhiều lắm.
Thái cực quyền chưa bao giờ yếu, Cổ Đại Ngưu cũng không yếu nhưng mà thái cực quyền chú trọng lấy nhu khắc cương, khi mà đã chấp nhận lấy nhu khắc cương thì có một thứ cực kỳ quan trọng được gọi là hạ bộ, gọi là thế đứng.
Khi mà hạ bộ bị hủy tức là mất đi cái gốc, đã mất đi cái gốc bản thân thái cực không đánh mà phá.
Vô Song đứng đó, bàn tay nhỏ đưa ra về hướng Đại Ngưu, khẽ cười nói.
"Đại Ngưu, đứng lên được không? ".
Cổ Đại Ngưu nghe Vô Song nói vậy, đôi chân run rẩy muốn đứng lên nhưng mà chân trái của hắn cứ như không nghe lời hắn vậy, căn bản không thể phát lực, chân trái của Đại Ngưu như bị người ta dùng thủ đoạn cắt đứt hết toàn bộ gân mạch vậy, Cổ Đại Ngưu hiện tại thực sự không đứng lên được.
Cổ Đại Ngưu nhìn về phía Vô Song, trong ánh mắt đầy mờ mịt mà lắc đầu.
"Đội trưởng, ta không đứng lên được... chân của ta nó không nghe lời".
Nói xong ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-vo/3298314/quyen-3-chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.