Lý Thu Thủy trong vài giây, liền nghĩ ra rất nhiều vấn đề sau đó thở dài một tiếng tỏ vẻ bất lực.
“Văn Tú, kẻ gọi là Mã Gia Tuấn này thương thế quá nặng, lục phủ ngũ tạng nát vụn, bản thân hắn nội lực cũng không cao, không thể cường ngạnh ngăn chặn thương thế, cho dù là thần tiên cũng khó cứu”.
“Về phần sư phụ ngươi Hoa Huy, hắn cũng coi như là thuộc hạ của ta, nội lực của hắn còn đủ giúp hắn trèo chống một khoảng thời gian, ta cố sức cứu hắn xem sao”.
Lý Văn Tú nghe Kế lão của nàng chắc chắn phải chết thì tâm liền như nứt ra nhưng mà lại nghe sư phụ Hoa Huy có thể sống tiếp trong lòng liền thấy một chút ánh sáng, coi như vạn hạnh trong bất hạnh, vội nói.
“Xin tiền bối cứu sư phụ ta”.
Lý Thu Thủy cười cười, Hoa Huy hiện tại vẫn chưa thể chết được hơn nữa kẻ này sinh mệnh tương đối cứng, cho dù nàng không ra tay, tạm thời vẫn kéo dài hơi tàn, Lý Thu Thủy lúc này không vội.
“Văn Tú, sư phụ ngươi gọi ta một tiếng tôn chủ, vậy hắn liền biết thân phận của ta, ta cũng nói thẳng với ngươi một việc, ta từ xưa đến nay chưa làm việc tốt, ta chỉ làm việc có lợi với mình, việc không có lợi ta sẽ không miễn phí ra tay”.
Cái này đương nhiên là đúng, Lý Thu Thủy bất kể ở thế giới nào đều sẽ không đóng vai bồ tát, muốn nàng phát thiện tâm cứu người?, mơ tưởng.
Lý Văn Tú còn chưa hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-vo/3298078/quyen-3-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.