Lãnh vì không nhận ra vật trong tay Vô Song là gì, nàng đơn giản chỉ nghĩ Vô Song thua kém nàng.
Dù sao cái gọi là Hoa Sen Liễn Ngẫu này không phải vũ khí, thoạt nhìn cũng chẳng có khí tức nào, không cho người ta cảm giác cường đại, cũng chẳng cho người ta cảm giác nguy hiểm cần đề phòng, thứ này gần như giống đồ trang trí vậy.
Lãnh thậm chí nghĩ Vô Song... không qua nổi 1000 bậc.
Lãnh nghĩ đến một điểm này còn không có tâm tình trêu chọc Vô Song, nàng sợ hắn... xấu hổ mà tủi thân.
Nói cũng lạ, Lãnh không hiểu tại sao nàng lại có chút thân cận với Vô Song.
Tính cách của Lãnh vốn ít nói, nàng thực sự thích ẩn trong bóng đêm, cứ như càng ít người để ý nàng thì càng tốt vậy.
Nàng tuyệt đối là mạnh nhất trong Thất Vương, ngay cả Song Đế chắc gì đã mạnh hơn nàng?, nàng đủ tư cách chiến đấu với bất cứ đế vị cao thủ nào của nhân loại bởi thần thông của nàng quỷ dị tuyệt luân.
Lãnh là sản phẩm hoàn hảo nhất, là sự kết hợp của nhân tộc cùng quỷ tộc, sự kết hợp hoàn chỉnh nhất.
Nàng vừa có kiếm pháp thông thần, nàng lại có thần thông nghịch thiên đấy là chửa kể đôi huyết nhận của nàng tuyệt đối đủ sức liệt vào hàng thần binh lợi khí.
Chính vì nàng quá trầm, nàng quá muốn ẩn mình mới dẫn đến cả quỷ tộc không có mấy ai biết được thực lực của nàng.
Trong mắt quỷ tộc có rất rất nhiều người đều coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-vo/3298004/quyen-2-chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.