Cơn đau đầu kia đến cũng nhanh mà đi lại càng nhanh, những hình ảnh trong giấc mơ kia cũng hoàn toàn biến mất trong trí nhớ Vô Song, có chăng chỉ còn lại những mảnh ghép mơ hồ không hơn không kém.
Vô Song một tay nắm lấy cổ tay của Tuyết, hắn thật sự không muốn làm phiền Tương Vân, Tương Vân một ngày hôm qua đã quá mệt mỏi, tốt nhất liền để Tương Vân nghỉ ngơi nhiều một chút, cô bé này hôm qua vì hắn đã quá lao lực.
Chữa bệnh là một việc nhưng chữa bệnh cần thời gian, nếu chỉ sử dụng phương pháp bình thường thì với vết thương của mọi người căn bản không có cách nào bình phục thậm chí phải mất vài tuần hoặc vài tháng.
Muốn chữa trị vết thương nhanh đầu tiên là phải có ‘dược’, dược ở đây có thể hiểu là thuốc ví dụ như Thiên Hương Ngọc Lộ Hoàn hay Hắc Ngọc Đoạn Tục Cao đều tính là dược, đáng tiếc đám người Vô Song không có.
Nếu đã không có dược thì cần một đại cao thủ nắm giữ kinh người nội công đặc biệt là nội công còn phải mang theo trị liệu thuộc tính ví dụ như Trường Sinh Quyết của Võ Đang hay Tử Hà Thần Công của Hoa Sơn, đương nhiên cao thủ bậc này căn bản sẽ không xuất hiện ở đây.
Nếu cả hai cái trên đều đã không có liền phải xem thực lực của y sư. Bản thân Tương Vân là một y sư hàng thật giá thật, so với một kẻ tay ngang vào nghề chỉ biết châm cứu như Vô Song thì cao hơn nhiều lắm nhưng để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-vo/3297766/quyen-2-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.