Editor: Cà Rốt Hồng - Diễn Đàn
Hôm nay bọn họ không có mua gì, trên đường đi cũng rất nhẹ nhõm. Trên đường đều là tốp năm tốp ba, thỉnh thoảng nghe người ta tán gẫu thu hoạch hôm nay. Rất nhiều phụ nhân trong tay đều cầm một vài tượng điêu khắc búp bê bùn giống nhau, Bảo Nhi nhìn chòng chọc một hồi lâu.
"Đó là cầu xin được từ miếu Tống Tử nương nương, hi vọng có thể nhiều tử nhiều phúc." Nhạc Mặc kéo cô bé con giải thích.
"Con cái quan trọng như vậy sao" Bảo Nhi nhỏ giọng thì thầm, mình đối với đứa bé không có cảm giác quá lớn, có thì có, không có cũng chẳng sao, không cưỡng cầu được á.
"Tất cả tùy duyên", Nhạc Mặc nhẹ giọng nói. Bảo Nhi lẳng lặng nhìn người đàn ông bên cạnh này, hắn thật đúng là sáng suốt không tầm thường, xem ra, ta nhất định là bị quả táo nện vào trong nước. Qủa táo thứ tư thần kỳ kia!
"Đi lên" Nhạc Mặc ngồi xổm thân xuống, mặc dù hôm nay bé con không có la mệt mỏi, nhưng hắn không nỡ để nàng tự đi.
Bảo Nhi thích ý bò lên lưng Nhạc Mặc, đi qua mỗi một chỗ, tất nhiên dẫn đến nghị luận ầm ĩ. Bảo Nhi thấy Nhạc Mặc không có bất kỳ phản ứng nào, bản thân mình cũng liền ngoan ngoãn nằm. Tướng công ta cõng ta, hình như đối với các ngươi không có nửa xu quan hệ thì phải!
Ôm cổ Nhạc Mặc, mơ mơ màng màng ngủ mất. Đợi đến khi tỉnh lại chung quanh tối đen, khắp trời đầy sao. Không biết nam nhân phía dưới người đi bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-sung-tieu-phu-dien-vien/1159150/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.