Cao Lôi Hoa vừa nói, một vạn chiến sĩ máu huyết sôi trào. Hai mắt của họ đỏ rực lên, thở hồng hộc. Máu nóng bốc lên khiến họ như tiến vào trạng thái cuồng hóa.
Lúc này, ba vạn Sài Lang vây quanh một vạn chiến sĩ cảm thấy lạnh run, mồ hôi thầm chảy.
Bọn họ cảm thấy mình như đang đứng trên một ngọn núi lửa sẵn sàng tuôn trào. Tiếng hít thở của một vạn chiến sĩ như những mũi khoan đâm thủng tâm can của bọn họ.
Nhìn thấy những chiến sĩ đó có vẻ muốn phản kháng, mập mạp nhanh chóng đè xuống.
- Các ngươi dám! Ai dám lên đây nào? Ai dám ra tay là trái với quy tắc tổ tiên quy định!
Con báo mập mạp kêu to lên. Hắn nói rất cao, giống như sợ nhũng thú nhân ở đây không nghe được; lại giống như tiếp thêm lòng cam đảm cho bản thân mình:
- Ta nói lại lần nữa cho mọi người nghe (Phàm là chiến lợi phẩm trên chiến trường, tất cả đều đưa về quốc khố)! Chẳng lẽ các ngươi muốn cãi lại những quy tắc mà tổ tiên lập ra sao? Hãy dùng cái đầu óc của bọn thấp hèn các ngươi mà động não lại, ai dám vi phạm quy tắc mà tổ tiên lập ra sẽ phạm vào đại tội của đế quốc! Sẽ bị đế quốc Bỉ Mông trục xuất ra khỏi lãnh thổ!
Những lời của gã báo mập này như một gàu nước lạnh tạt vào đầu các chiến sĩ thú nhân. Một vạn chiến sĩ đứng lặng lại, sau đó đại bộ phận cúi đầu, nghiến răng căm tức. Dũng sĩ, đều có nhiệt huyết. Nhưng, giữa nhiệt huyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-vu-em/1621887/quyen-2-chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.