Bà Từ khi còn trẻ đã dự tính, muốn trước năm 50 tuổi phải có cháu bế bồng, thật may ông trời đã không phụ lòng bà, để Viện Sơ sớm kiếm được bạn trai, còn là người con trai bà ưng ý, quá vượt ngoài mong đợi rồi. 
Sáng nay bà cùng Thục Sinh đã nói chuyện rất lâu, dự tính tốt nhất là đầu năm sau tổ chức hôn lễ cho bọn trẻ, cuối năm hai đứa sinh con nữa thì quá đẹp. 
"Viện Sơ hai đứa con có gì chưa?" Liếc thấy Cố Minh Thần đang ở trong nhà tắm, bà ghé sát tai con gái hỏi nhỏ. 
Từ Viện Sơ khó hiểu nhíu mày, có gì là có gì? Tự nhiên cô nghĩ ra vấn đề to tiếng nói: "Mẹ bọn con chẳng có gì cả, con rất ngoan đấy." 
Bà Từ thẳng tay gõ đầu con gái: "Cái con bé này mẹ hỏi thế trả lời có hoặc chưa là được, sao phải hét vào mặt mẹ như thế." 
"Mẹ không thấy đây là vấn đề tế nhị sao, làm gì có ai hỏi như mẹ." Từ Viện Sơ ôm đầu mếu máo, mới ngày đầu con dẫn bạn trai về mẹ đã hỏi câu này, cô bình tĩnh được à? 
"Không hỏi để lúc mày to bụng mới biết sao?" Bà Từ cho rằng đây là việc hết sức bình thường, có nhiều nhà con gái đi học xa quê, đùng cái gọi điện về nói mình sắp sinh cả gia đình mới ngã ngửa, bà chỉ phòng trước mà thôi. Hơn nữa mẹ và con gái có gì phải giữ kẽ? 
"Con nào phải người như thế." Bọn cô yêu đương rất trong sáng, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-truc-ma/2821491/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.